Mở cửa sổ lái xe, gió đêm thổi rất mạnh.
Sở Hàm cảm giác trong phổi mình tựa như đang bị gió lạnh tàn phá. Lúc gần về đến nhà, y đột nhiên đạp phanh dừng lại, đỗ xe ở ven đường.
Sau đó y lấy điện thoại ra, gọi một cuộc gọi quốc tế đường dài.
Nhâm Kiệt và Tôn Xuyên ra nước ngoài du lịch, hiện tại y cũng không biết hai người kia đang ở múi giờ nào.
Thế nhưng ngay lúc này, y rất muốn hỏi một câu.
Cho dù đây có là sự giãy giụa cuối cùng, nhưng nếu như không hỏi, y sẽ chưa từ bỏ ý định.
Nhâm Kiệt là lựa chọn đầu tiên xuất hiện trong đầu y.
Chuông đổ vài lần thì có người nghe máy, thanh âm của Nhâm Kiệt vẫn ôn hoà trước sau như một, tựa như vĩnh viễn cũng không sốt ruột không nóng nảy.
“Sở Hàm?”
Sở Hàm ở bên này cầm điện thoại, hai mắt đờ ra nhìn về phía trước.
Trầm mặc một hồi, cuối cùng y mới hỏi ra. “A Kiệt, có phải thích gay, thì thực sự chỉ có thể biến thành gay?”
Nhâm Kiệt ở bên kia sửng sốt hồi lâu.
Mãi cho đến khi Sở Hàm sắp chờ không được, đối phương mới cố nén cười đáp trả lại y một câu. “Tôi thấy trọng điểm của câu này là cậu thích một nam nhân, chứ không phải là gay đúng không?”
Cuộc điện thoại này khiến cho Sở Hàm một thời gian dài sau đó cảm thấy rất hối hận.
Bởi vì Tôn Xuyên thường xuyên dùng chuyện này để chê cười y, mà rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khieu-khich-ben-nguoi/3182990/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.