Kiều Trì phát tiết đủ rồi liền ly khai, tất cả mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi, mà một thân huyết ô nam tử vẫn duy trì nguyên dạng động tác tựa vào tường. Bất quá chiếu Vân Tả Ý xem, hắn nghĩ muốn động cũng rất khó khăn.
Vân Tả Ý không ngờ tới chính là chỉ chốc lát sau có người đến giúp nam tử thoa thuốc. Nam tử chống lại ánh mắt Vân Tả Ý, suy yếu cười cười, chủ động giải thích :” Hắn sẽ không cho ta dễ dàng chết như vậy. Những người này là vệ binh địa lao, nhưng đều là người câm điếc a…… Khụ khụ……”
Gặp nam tử khụ vất vả như vậy, lão nhân phòng đối diện khuyên nhủ: ” Tướng quân đại nhân, ngươi nên nghỉ ngơi một chút đi.”
” Khụ khụ…… Thừa tướng đại nhân, không cần lo lắng, điểm tiểu thương không sao cả. Ta còn muốn sống đi ra nhà tù chết tiệt này, nhìn xem Tháp Nhĩ Thiết Ti Kiều Trì kết cục thê thảm.” Nam tử thanh âm dần dần vững vàng lên, khi nói xong lời cuối cùng ngữ khí dị thường kiên định.
” Ai, loại nhà tù này……” Lão Thừa tướng đã bị nhốt trong này thời gian rất lâu. Thời gian có thể ma diệt hết thảy góc cạnh của con người. Mắt nhìn vô số lão hữu chết ở chỗ này, tự tin lúc trước của hắn sớm không còn tồn tại nữa.
” Khụ. Không biết tên Kiều Trì vô năng ở nơi nào tìm được địa lao tốt như vậy. Thật sự là bất khả tư nghị. Hắn sẽ không bắt người lùn tới kiến tạo chứ……” Tư Đan, cũng chính là tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581571/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.