Khi về đến nhà, Vân Tả Ý ôm Vân Tụ đi ra phi thuyền.
Tốt lắm, xem ra bọn họ đều chưa trở về, hôm nay nếu không phải bọn họ không ai ở nhà, sao có thể dung túng hắn thảnh thơi mang Vân Tụ đi dạo chơi.
Ôm Vân Tụ về phòng, cuối cùng dưới ánh mắt đáng thương hề hề của Vân Tụ , hắn bất đắc dĩ lại đi phi hành khí đem tất cả đồ chơi vào phòng bé. Buông đồ chơi xuống, hắn tự tay phủi phủi quần áo, dù quần áo không dính một hạt bụi. Vân Tả Ý nhìn thấy Vân Tụ nhanh chóng chạy đến bên đồ chơi, nói:” Ta đi tắm rửa một chút, ngươi ngoan ngoãn đứng ở nơi này, không được chạy loạn.”
” Hi…… Y…… Nha……” Vân Tụ ngẩng đầu còn thật sự đáp lại bằng ngôn ngữ trẻ con, bộ dáng phi thường đáng yêu.
Càng kì quái chính là Vân Tả Ý cư nhiên nghe hiểu, hắn nhướng nhướng mày,” Hy vọng ngươi có thể làm được.”
……
Vân Tụ vừa thấy ba ba yêu quý biến mất sau cánh cửa, lập tức ôm lấy một món đồ chơi . Oa, ba ba đi rồi, có thể chơi rồi……
……
” Cốc cốc cốc……” Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Hử ? Đang ôm thuyền du hành vũ trụ đồ chơi đùa bất diệc nhạc hồ, Vân Tụ nghe tiếng gõ lập tức ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn về cánh cửa, sau đó lại quay đầu nhìn về phòng tắm im lìm, tái cúi đầu nhìn xem đồ chơi ôm trong lòng mình. Bé làm như thế tới lui vài lần, rốt cục quyết định vứt bỏ đồ chơi yêu quý, tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-phich-thieu-gia/1581535/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.