Đêm 30...
Cả nhà Quan lão gia đi qua Tuyết Dạ để cùng đón giao thừa ở đây. Đương nhiên anh và cô không thể nào tránh mặt được rồi. Hai người cứ thong thả tự nhiên như không có chuyện gì, dù sao cũng chả nói chuyện với nhau, ngượng cái gì chứ?
Cái tánh của bà nội Trần cũng không khác lúc xưa là bao, vừa gặp cô đã lom khom đi ra ôm ấp, hôn hít. Bà nội vẫn không hề để ý khuôn mặt lúc đó của cháu trai mình, ta nói nó đen còn hơn than nữa.
– Bà nội, không thể ôm ấp người ta như đứa trẻ được!
Triết Lãnh lạnh giọng nhắc nhở. Có yêu thương hay quý mến đến cỡ nào thì cô gái này vẫn là của anh, kể cả là giống cái cũng không được lại gần!
Bà nội Trần liền nheo mày không vui, nhìn anh rồi lại nhìn cô. Thái độ này, chắc chắn có tình ý!
– Cháu nói như vậy là có ý gì? Bà nội là đang ôm cháu dâu của mình, cản gì chứ!
Cháu dâu sao?
Tức khắc, mặt cô đã đỏ như trái cà chua, liên tục xua tay phủ nhận quan hệ. Còn nói gì mà, cháu không quen biết cậu ta, đặc biệt là còn đánh trống lãng qua chuyện khác nữa. Làm cho mặt ai kia đã đen lại còn đen hơn, không khí ấm áp vui vẻ bỗng dưng lại có cơn gió lạnh thổi cái vù qua, ui má ơi lạnh!
Quan Dật Nhiên biết trước đã không được lòng bà nội liền chạy qua nịnh nọt mẹ Tuyết. Cô ta khoác tay bà tỏ vẻ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777111/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.