Quan đại tiểu thư đang ngượng chín mặt trước câu hỏi của Triết Lãng. Nói không thích thì là nói láo, nói yêu thì lại hơi quá. Chi bằng thử tìm hiểu xem sao...
Dương thiếu gia đây đẹp trai, tài giỏi lại giàu có. Với những ưu điểm như thế này, chắc chắn là một người đào hoa, lăng nhăng. Đó là suy nghĩ của mọi người!
Còn đối với cô, anh ta cũng được phết đấy chứ. Dù sao thì từ khi đến Houston tới bây giờ, cô chưa nghe anh ta dính một tin đồn về tình ái hết. Chí ít cũng chung tình...
Nhìn thấy vẻ mặt mong đợi của anh, Lộ Khiết thật sự muốn cười phá lên. Thật sự muốn trêu chọc hắn ta một lát...
– Tôi...không yêu anh!
Sắc mặt anh ta thay đổi nhanh như gió. Mới rồi còn dịu dàng bây giờ đã chuyển sắc, vòng ôm càng trở nên siết chặt. Anh cúi xuống cắn vào cổ cô một cái rõ đau, khi buông ra nó đã rỉ máu. Triết Lãng nhìn cô bằng cặp mắt nguy hiểm, mị hoặc hỏi:
– Tôi cho em nói lại một lần nữa. Yêu hay không?
Lộ Khiết khẽ hít hà một cái, tỏ ra đau đớn, xụ mặt tránh móc anh:
– Anh là chó sao? Suốt ngày chỉ biết cắn thế hả?
Anh nheo mày nhìn vào vết cắn, lòng không khỏi tự khen ngợi chính bản thân mình quá giỏi. Vết đó cũng đẹp đấy chứ!
Cúi sát xuống ngắm nhìn nó một lát, rồi thè lưỡi của mình ra liếm hết chỗ máu, Triết Lãng tự đắc:
– Ừ, con chó này chỉ là của em. Phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777108/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.