Chương trước
Chương sau
Giọng nói mang tính chất quyến rũ ấy lại trực tiếp rót vào tai cô, từng chữ tững chữ đều có sát thương chí mạng. Ý thức mông lung, Lộ Khiết mơ hồ mà nghe theo lời nói đó, phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ.

Một người con trai đang đến độ tuổi trưởng thành như anh, hẳn một điều là tính d.ụ.c rất cao. Và cũng đương nhiên, trước mắt là người con gái mình yêu, tai lại nghe được những câu ngân nga say đắm, điều này khiến cho người ang ngày càng trở nên nóng nảy.

Chiếc áo sơ mi đồng phục của trường ướt đẫm những giọt mồ hôi kiềm chế của thiếu niên, hai mắt anh ta đỏ ngầu nhìn chăm chú vào nơi " ẩn trú " của thiếu nữ.

Theo bản năng, " cô bé " cũng trở nên rụt rè trước cái nhìn nóng rực của người đối diện, Lộ Khiết hơi co chân lại.

Hành động này lại khơi dậy sự mờ ám trong anh, cứ như thế không nói lời nào mà dạng hai chân cô gác lên vai anh. Triết Lãng đang ở một tư thế thuận lợi cho chuyện này. Anh hiện tại đang cắm thẳng đầu gối của mình xuống nền gạch, hai bàn tay lại đặt lên eo cô, miệng anh cách nơi đó chưa tới 5cm. Phải nói là hết sức d.â.m loạn!

Giơ tay kéo luôn vật dụng phòng bị cuối cùng của người con gái, tiện tay ném thẳng qua một bên, tiếp tục quay đầu nhìn nơi đó. Trong đầu óc đen tối của anh ta hiện giờ đang thầm thán một câu: Tại sao nó có thể đẹp đến như vậy?

Mọi người hãy hiểu, " nó " ở đây là đang nói tới cái gì.

Thiếu nữ đang trên đà phát triển, bộ phận riêng tư lại nhu nhú lên vài sợi lông tơ non nớt, trông vô cùng đẹp mắt. Dù đang bị hạn chế ánh sáng, nhưng anh vẫn có thể hình dung được nó trong trắng và thuần khiết như thế nào.

Chính thời điểm quan trọng này, Triết Lãng lại có một thắc mắc khá lớn. Cô bị anh trêu chọc đến rên rên rỉ rỉ, thế mà ở dưới lại chảy ít nước như thế sao?

Nhưng thắc mắc đó đã nhanh chóng có được câu trả lời. Bảo bối của anh từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến loại chuyện này, cô thanh thuần tinh khiết, vốn không phải như mấy loại phụ nữ lẳng lở ở bên ngoài. Bọn đàn ông vừa đụng đã ướt cả mảng quần!

Cứ nhìn hoài như thế thì thật là nhàm chán, anh không nhịn được bèn thè lưỡi ra bắt đầu công cuộc trêu chọc của mình. Kinh nghiệm học hỏi trên máy nói cho anh biết rằng, lần đầu của phụ nữ thường rất đau, nếu không có độ bôi trơn, " cậu bé " sẽ rất khó đi vào thuận lợi.

Cứ như vậy, Triết Lãng sử dụng đầu lưỡi điên loạn của mình liên tục liếm láp nơi tư mật. Động tác sau rất nhiều lần, cuối cùng thì cũng có một ít chất lỏng màu trắng ùa ra. Thân thể của cô cũng vì vậy mà run rẩy liên miên, hai tay nắm chặt gra giường, ưỡn cổ rên rỉ ngày càng lớn.

Anh vừa liếm láp giúp bảo bối, vừa cởi chiếc áo sơ mi của chính mình ra, sau đó là tiếng rút của sợi dây nịch, tiếng kéo khóa, và cả thân hình trần trụi của Lãng ca trực tiếp lộ diện.

Nếu khoác một bộ đồng phục hoặc tây trang, người ta sẽ cảm thấy anh hơi gầy. Nhưng nếu cởi ra rồi, họ mới biết được người con trai này cũng là cực phẩm thể hình. Những " miếng múi " hiện rõ lên thân thể thiếu niên, cơ bắp cũng có phần to lớn. Đây cũng được gọi là chuẩn nha!

Khi m.ậ.t d.ị.c.h tiết ra khá nhiều, Triết Lãng dùng ngón tay nhỏ nhất thăm dò h.u.y.ệ.t đạo. Quả thật rất chặt, chặt đến nỗi khó chịu. Mọi người cũng biết ngón út rồi đấy, nó vô cùng nhỏ. Thế mà mới vào được nửa ngón liền không thể vào nữa!



Thế thì một lát làm sao bao hàm được con quái thú hùng dũng của anh đây?

Cố gắng khai phá đến mấy thì khoảng trống nó chỉ được mở một chút xíu, nếu cứ như thế sẽ rất đau. Anh tưởng tượng cảm giác bảo bối mình nhăn mày, nhíu mặt, khóc lóc than đau liền không chịu được. Nhưng tới bước này rồi còn dừng được sao?

Suy nghĩ một hồi, Triết Lãng cũng quyết định đặt q.u.y đầu thô to trước *** *****. Mà khoan đã, kích cỡ của anh có gì đó sai sai á!

Thiếu niên vừa đủ 18 tuổi không thể có một kích thước khủng đến như vậy? Theo như con mắt khoa học của tôi, cái vật kia dao động từ 18 - 18,2cm. Không chỉ có chiều dài, chiều rộng cũng khá khủng, cái này là quá chênh lệch rồi. Sẽ rách mất!

Điều chỉnh lại một chút chỗ hai người chuẩn bị kết hợp, anh cúi xuống mút nhẹ chiếc môi của cô, ra dấu hiệu trước lúc xông trận:

– Khiết Khiết, có đau hãy bám vào anh, đừng cố chịu đựng có biết không?

Lộ Khiết cũng hơi hé mắt ra nhìn anh, rồi ưm một tiếng, đầu cũng gật nhẹ.

Nhận thấy sự chuẩn bị của cô, Triết Lãng chưa hoàn toàn yên tâm nhưng cũng từ từ tiến vào, chậm, rất chậm và rất chậm...

– Á...aaaaaa...đau...đau...đau...đi ra...mau...đi ra...aa...

Đúng như dự toán ban đầu, cơn đau cũng theo tự nhiên mà kéo lên người của Lộ Khiết. Chỉ mới vừa vô chưa được 0,5-/3 thì cô đã khóc rồi, phía dưới như bị nghiền nát vô cùng đau rát.

– Hức...mau...ra...r..a..đau...đau quá...huhu...hức...

Triết Lãng vô cùng khẩn trương trước những giọt nước mắt của Lộ Khiết, anh cuốn quít rút ra, trở người nằm kế bên ôm cô vào lòng, giọng nói trầm ấm mang theo tia xót xa vô kể:

– Đừng, đừng khóc, đừng khóc, ngoan nào. Rất đau đúng không em?

Lộ Khiết theo động tác ôm của anh mà dựa đầu vào lồng ngực thiếu niên. Khuôn miệng nhỏ nhắn của cô vẫn phát ra tiếng thút thít, nếu lúc nãy còn đi vào nửa khẳng định cô sẽ chết mất!

Một lúc sau, cảm giác đau mới không còn nữa, nhưng có một lý do khác khiến cô đỏ mặt. Có cây gậy cứng cứng cứ chọt chọt vào bụng cô, nó...nó...nó đang khiêu khích cô gái bé bỏng như cô hả?

Nhẹ ngước đầu lên nhìn người con trai kia, cô thấy được một ánh mắt lo lắng của anh đang đặt vào thân mình, và đương nhiên cũng thấy được sự kiềm chế vất vả của anh. Cô...cô thấy tội cho anh quá!



Ai đời lại không hiểu được biểu cảm đó là gì, hơn nữa, cái đó nó cứ c.ư.ơ.n.g như thế, chắc anh đang khó chịu lắm.

— Anh...anh không sao chứ?

Triết Lãng có thể nói thế nào đây, chẳng lẽ bảo là có. Anh vẫn ám ảnh những giọt nước mắt lúc nãy của cô. Thật đáng sợ nếu cô còn khóc nữa!

– Anh không sao.

Rõ ràng là có, tại sao lại phải nói dối cô? Khẽ đưa tay lên vuốt gương mặt điển trai nhỏ đầy mồ hôi của anh, cô nhỏ giọng như đang quyến rũ:

– Đừng kiềm chế nữa, em biết anh đang rất khó chịu. Em không sao đâu, tiếp tục đi!

Câu đề nghị này của cô khiết anh thoáng giật mình. Cô vậy mà muốn tiếp tục sao? Ôi trời, bảo bảo nhà anh ngang nhiên cả gan khiêu khích sói như vậy? Thật phải cho cô một bài học!

– Em có biết mình vừa nói gì không?

– Biết!

Lộ Khiết lập tức trả lời không chút do dự. Ngay sau đó, người con trai mấy phút trước lo lắng hỏi han cô giờ lại một lần nừa đè cô dưới thân, chuẩn bị làm " thịt ". Giả dối, tất cả con trai đều giả dối!

Lần này anh đã quyết định rất kĩ càng, nếu hôm nay không " ăn " được Lộ Khiết, họ và tên của anh sẽ viết ngược.

Nghĩ sao làm vậy, Lãng ca cầm lấy vật nóng bỏng thô to điều chỉnh vị trí ngay trước cửa động, không nói tiếng nào liền xông thẳng vào cả cây, phá vỡ lớp màng mỏng trong tích tắc. Cùng thời điểm vào được, một tiếng thét chói tai vang inh ỏi khắp biệt thự:

– Aaaaaaaaaaaaaaa!

***

P/s: Cho tôi biết cảm nhận của bạn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.