Từ khi câu nói đó phát ra từ miệng anh, không khí cũng dần trầm xuống mang theo một chút sự ghê rợn.
Nếu mà nói không có sự tham gia của họ, là nói dối. Còn nói họ có tham gia á, thì cũng không đúng cho lắm. Thật ra thì Thẩm Quốc Thuấn và Quyết Hạng chỉ đứng ở phía sau cung cấp thông tin cần thiết cho Triết Lãng, đa phần là không nhúng tay quá sâu vài ân oán giữa Lâm Phong và Triết Lãng.
Có một điều đáng để nói, Lâm Triệt vốn dĩ vô tội trong chuyện này, ông ta không có một chút dính líu đến mâu thuẫn cá nhân của bọn trẻ. Cơ mà, tính mạng và tâm huyết của ông ta vẫn bị đe dọa đó thôi!
Đi tới bước đường này rồi, kêu rút lui là một chuyện rất khó xảy ra. Trừ khi, người đó lên tiếng nói giúp gia phả nhà họ Lâm!
— Lão đại à, em thấy...em thấy chúng ta không cần truy cùng giết tận như thế, chi bằng tha cho họ một mạng... họ sẽ tự biết đường lui.
Quyết Hạng chần chừ thật lâu mới dám lên tiếng. Thật lòng mà nói, vị Chúa này của nhà họ Dương rất khó hầu hạ. Mỗi câu từ hay mỗi biểu hiện đều phải nhìn mặt anh ta mà nói, kẻo may lại rước họa vào thân.
Thẩm Quốc Thuấn khẽ liếc nhìn Triết Lãng, sau đó bỏ ly rượu trong tay xuống, lấy trong túi ra một chiếc USB màu đen đặt xuống bàn, đẩy nhẹ qua chỗ anh, nói:
– Trong đây có chứa số liệu, kế hoạch và bí mật về tâoj đoàn bất động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiet-khiet-de-toi-bat-duoc-roi-thi-em-dung-hong-chay/2777067/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.