Lục Phóng mở cửa ra, làm một động tác mời, " Cô Khanh, tôi rất xin lỗi, trước kia đã tạo ra nhiều phiền phức cho cô như vậy, mẹ cô lại đột nhiên đến đây, tôi sợ nhất thời cô sẽ không tìm được đối tượng thích hợp để ứng phó, cho nên. . . . . . Đây là điều duy nhất tôi có thể bồi thường cho cô, chúc cô sớm ngày tìm được nửa kia của mình, như vậy tôi cũng sẽ không cảm thấy áy náy nữa."
Khanh Nhượng Nhượng nghẹn họng, trân trối nhìn Lục Phóng thật lâu mà không thể thốt ra một lời nào, cô đã nghĩ tới ngàn vạn lý do nhưng lại không nghĩ tới sẽ là lý do như vậy, anh ta cũng không khỏi quá quá ‘thiện lương’ rồi đó. Nhượng Nhượng có chút chua sót nói "Cảm ơn, tôi sẽ sớm tìm được tình yêu của tôi."
"Được, tới ngày cô kết hôn, tôi nhất định sẽ tặng cho cô một phong bì thật lớn." Tay Lục Phóng cũng đặt trong túi quần, thái độ so với Khanh Nhượng Nhượng vừa rồi còn phách lối hơn nhiều.
"Thật cảm ơn, nếu như anh thật sự cảm thấy áy náy, không bằng tặng cho tôi một chiếc xe đạp phong cách thể thao Twitter 728 kia đi, như vậy giữa chúng ta liền thanh toán xong, anh thấy thế nào Lục tổng." Khanh Nhượng Nhượng cô gắng giả vờ trấn tĩnh đưa ra một cái giải pháp.
Ngay sau đó Khanh Nhượng Nhượng đã nhìn thấy cánh cửa trước mặt mình "Rầm" một tiếng, đóng chặt lại. Cũng may mà mẹ cô không chạy ra xem thử.
Khanh Nhượng Nhượng vẫn đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khien-em-ga-cho-anh/3258092/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.