Mặc dù ban ngày yoga, buổi tối cũng yoga, hơi cực khổ một chút, nhưng nếu như cà thẻ có thể không ký tên của mình, không cần nghĩ tới làm sao trả hết nợ trong thẻ tín dụng, Nhượng Nhượng cảm thấy cuộc sống này trong đau khổ có hạnh phúc.
Bị Lục Phóng nung đúc mấy tháng, Nhượng Nhượng đã từ từ không thích ứng với chuyện đi dạo quán ven đường rồi, bởi vì bà chủ quán ven đường kia không cho phép cô cà thẻ, nhưng không cà thẻ sẽ phải móc túi bên eo của mình, Nhượng Nhượng cảm thấy món nợ này tính thế nào đều không có lời.
Cho nên cô nàng Tiêu Tiểu Du người vắt cổ chày ra nước vì món gà thuốc hấp dẫn, nên mới hẹn Nhượng Nhượng ra ngoài.
"Ơ, mấy ngày không thấy, càng ngày càng mặn mà, xem ra chạy bộ sáng sớm rất có chỗ tốt đấy." Tiêu Tiểu Du càng nhìn ngày càng thấy Nhượng Nhượng xinh đẹp.
"Đã lâu không chạy bộ sáng sớm, đổi sang luyện yoga rồi." Nhượng Nhượng không khỏi buồn bực nói, sáng sớm căn bản cô không lên nổi.
Hai người đi tới quán bán áo ngủ, "Thế nào, cậu không cần mua áo ngủ?" Tiêu Tiểu Du buồn bực, đây là vì mỗi lần bọn họ đi dạo phố đều phải lựa chọn những thứ cần mua.
"À, để tiết kiệm tiền, tớ ngủ trần truồng luôn rồi." Chủ yếu là mua áo ngủ không có cách nào cà thẻ, cũng không thể mỗi ngày mua loại áo mấy ngàn tệ để cho anh xé chứ?
"Không phải chứ, Nhượng Nhượng, chẳng lẽ mặt trời lại quay xung quanh Trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khien-em-ga-cho-anh/3258077/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.