Nhượng Nhượng yên lặng ngồi vào vị trí, kết quả là trốn vẫn không thoát được móng vuốt của Quả Quả và Hòa Đa, “Nhượng Nhượng, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì xảy ra vậy, truyền thanh báo có một vị nào đó tìm cô mà?”
Nhượng Nhượng ngồi nghiêm chỉnh, “Làm sao có thể, là Nghê —— tiên sinh tìm tôi.”
“Anh ta tìm cô có chuyện gì?” Bát quái nhân sĩ bất luận người nào tò mò đều có hứng thú.
Nhượng Nhương xưa nay đều hiểu rõ điểm này, nếu cô ngậm miệng không nói, bọn họ có thể tự YY, Nhượng Nhượng không biết mình nên khóc hay nên cười, làm người nghe kinh sợ chuyện xưa, hơn nữa còn có thể khiến những người nghe tin tưởng, ví như Nhượng Nhượng vốn là con dâu nuôi từ bé của một nhà nào đó, hiện tại vị tiên sinh xưa kia đang tìm tới cửa.
Cho nên cô cảm thấy mình nên tự YY thì tốt hơn.
“A, cô tôi giới thiệu đối tượng hẹn hò cho tôi, tôi và anh ta không liên lạc gì thế nhưng anh ta lại cứ dây dưa mãi, lại còn theo đuổi tới công ty.” Nhượng Nhượng lộ ra vẻ mặt rất khinh bỉ, thật ra trong lòng cô đang thầm khinh bỉ một người khác.
“Ừm, thế nào cũng có loại cực phẩm này, lại còn họ Nghê, cái này không tốt, cái này không tốt.” Nhượng Nhượng không biết ý của bọn họ là tính của người đàn ông này không được hay nói người đàn ông này không tốt.
Chỉ là sau đó Nhượng Nhượng đã thỏa mãn được hứng thú của Hòa Đa và Quả Quả, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khien-em-ga-cho-anh/3258069/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.