Ngựa có lúc mất móng, người có lúc sẩy tay, đồng hồ báo thức cũng có lúc vang lên không đúng thời điểm.
Nhượng Nhượng chỉ kịp rửa mặt mà không kịp tắm chạy vội ra khỏi cửa, cô dùng hết tốc độ sét đánh khí thế chạy vào đại sảnh, khi tới thang máy, cô gặp ngay phải Lục Phóng.
Chỉ là cô thật sự không để ý nhiều, lễ phép cũng không có, trơ mắt nhìn cửa thang máy ở trước mắt mình từ từ khép lại. Cô khổ sở tựa vào cửa, còn kém một giây nữa thôi mà.
Nhượng Nhượng giơ tay lên, đồng hồ mua được ở quán ven đường trị giá 80 tệ, thời gian bây giờ là tám giờ 57 phút, nếu như cô thuận lợi lên được thang máy thì đã không tới muộn rồi.
Nhượng Nhượng bất lực hướng về phía cửa thang máy sáng loáng chiếu chiếu trước mặt của mình, nếu biết trước là sẽ đi muộn thế này, cô sẽ rửa mặt cẩn thận rồi mới đi, đáng thương cho cô khóe mắt vẫn còn chút xíu bột màu vàng. Nhượng Nhượng dùng ngón tay lau nhẹ bột đi. Cũng ở trên cánh cửa thang máy ấy cô thấy tổng giám đốc Lục đang chậm chạp bước vào thang máy chuyên dụng.
Nhượng Nhượng vì tiền thưởng chuyên cần của tháng này, cô đột nhiên xoay người, nhìn Lục Phóng với ánh mắt triền miên.
“Vị tiểu thư này.” Lục Phóng mở miệng nói, Lục Phóng đương nhiên lại lên tiếng, tâm Nhượng Nhượng nở hoa, không nghĩ tới anh ta sẽ mời mình đi cùng thang máy, xem ra người này cũng không tệ lắm, chân cô đang hướng tới thang máy của anh ta, chợt nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khien-em-ga-cho-anh/24653/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.