Ngày đầu tiên Nhượng Nhượng đi làm ở A&E thật là mới, chuyện mới và người cũng mới, có trai xinh gái đẹp để dưỡng mắt, cũng có đồ ăn Trung Quốc và khai vị bằng bữa ăn tây, không thể không khen sư phụ phòng ăn,cũng vì bữa ăn này mà Nhượng Nhượng tình nguyện làm thêm ngày chủ nhật lẫn làm thêm giờ để được ăn cơm ở công ty. Về sau Nhượng Nhượng hỏi thăm mọi người mới biết được sư phụ phòng ăn kia quả nhiên là đầu bếp cấp năm sao do công ty bỏ số tiền lớn thuê về, từ đó có thể dù Lục Phóng có là một nhà tư bản hung ác đi chăng nữa thì anh ta cũng biết cách giữ được lòng người.
Ở phòng giải khát của công ty pha một cốc cà phê miễn phí, Nhượng Nhượng hít một hơi thật sâu hương thơm cà phê, mặc dù cô không biết bột cà phê này đến từ nơi nào, nhưng không thể so sánh với mấy loại cà phê khác trong siêu thị. A&E thật đúng là một nơi đến rồi cũng chẳng muốn đi, Nhượng Nhượng cảm thán.
“Ơ, Nhượng Nhượng, không ngờ tay nghề pha cà phê của cô lại tốt như vậy?” Mũi Hòa Đa thật thính, vừa ngửi thấy mùi thơm là chạy ngay tới, lấy ngay một ly cà phê.
Nhượng Nhượng ngẩng đầu ưỡn ngực tự hào, nhờ kinh nghiệm làm ở quán cà phê năm đó của cô đấy, sau này có khi cô đi thi chứng chỉ pha cà phê cũng nên, pha cà phê cũng coi như một trong những sở trường không nhiều lắm của cô. Năm đó lúc đi học, cô ghét nhất là điền thông tin,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khien-em-ga-cho-anh/24652/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.