Edit: anvils2_99 
“Ngươi, hừ! Nhìn xem tình cảnh hiện tại của ngươi, ngươi đã không phải là Thừa Tướng phủ đại tiểu thư gì nữa, cha đã cùng ngươi đoạn tuyệt quan hệ cha con, ngươi hiện tại là kẻ đáng thương hai bàn tay trắng! Nga -- đúng rồi! Ta thiếu chút nữa đã quên, ngươi cũng không phải cái gì cũng không có, ít nhất hoàng thượng đã tứ hôn cho ngươi cùng Khiêm vương, ngươi có thể gả cho hắn, tuy rằng không biết là khi nào thì hắn có khả năng chết vì bệnh lao, nhưng cùng ngươi rất xứng đôi! Hắn Cô Tinh cùng Sát Tinh ngươi thật đúng là trời sinh một đôi a! Ha ha...” Ngôn Thiên Nhu hung tợn trừng mắt với nàng, sau đó nghĩ tới cái gì vẻ mặt đắc ý trong mắt mang theo cười nhạo cùng khinh miệt đối với Vân Khinh nói. 
“......” Vân Khinh nghe được lời 'nàng'(NTN) ác độc cười nhạo nàng(VK) giọng điệu như trước lạnh nhạt tự nhiên, chính là đôi mắt kia nhìn Ngôn Thiên Nhu không phải là bình thường mà mang theo buồn ngủ hoặc luôn che một tầng mê ly, trong suốt giống như có thể chiếu sáng thế gian đáng ghê tởm này, làm cho người ta bị nàng liếc mắt một cái đều đã cảm thấy tự mình dơ bẩn, cẩn thận nhìn lại thì tối tăm thâm thúy, giống như bị nàng liếc mắt một cái linh hồn sẽ bị hút vào trong đó lún xuống. 
"Nhìn, nhìn cái gì vậy!” Hiện tại bị Vân Khinh nhìn rung động đến Ngôn Thiên Nhu cảm giác mình giống như là tiểu hài tử đã làm sai chuyện, giống như bị nàng xem thấu hết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008961/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.