Edit: anvils2_99
Thật lâu sau --- thật lâu sau...
Mạc Ngôn vẫn đứng sững sờ tại chỗ nhìn ra cửa, nha nha hỏi Mạc Ngữ bên cạnh:“Ta mới vừa nãy có phải hay không thần chí không rõ, nghe lầm rồi sao?”
Phục hồi lại tinh thần Mạc Ngữ nhìn hắn một cái, thực thanh tỉnh rất có trách nhiệm trả lời:“Không. Ngươi rất bình thường, cho dù ngươi thần chí không rõ còn có ta, ta cũng nghe thấy.”
“...” Rốt cục cũng phục hồi lại tinh thần, khôi phục bản tính Mạc Ngôn liếc trắng mắt, tức giận nói:“Thiết, ngươi sẽ không thần chí cũng không rõ a!” Cái gì mà cho dù hắn thần chí không rõ chứ?
“Ta sẽ không, bởi vì chính ta thực thanh tỉnh, hơn nữa ngươi còn hỏi ta a.” Mạc Ngữ đứng đắn nói.
“...” Được rồi, lần này hắn(N.Ngôn) không cùng 'hắn'(M.Ngữ) tranh luận vấn đề không dinh dưỡng này. Bất quá... Mạc Ngôn chống tay sờ cằm mình, nghĩ đến một màn bên trong nội đường kia lại hỏi Mạc Ngữ bên cạnh:“Ngươi nói Vương gia rốt cuộc là thích Vương phi hay là dùng mỹ nam kế làm vương phi hạ bộ, thử nàng?”
Mạc Ngữ thản nhiên liếc Mạc Ngôn một cái, sau đó cất bước đi về phía cửa phòng trước mặt, tính rời đi, rời xa người bên cạnh ‘Điên tử thần chí không rõ’ này.
Tâm tư Vương gia hắn thế nào đoán được đây, Vương gia làm việc đều có đạo lý của người, bọn họ làm thuộc hạ chỉ cần làm tốt chuyện của mình là tốt rồi.
”... Ai! Ngươi đi đâu? Đợi ta với a! Ngươi còn chưa có trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008952/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.