“Nô, nô tỳ cũng không biết, tiểu thư nhìn thấy lão gia đã xỉu, đột nhiên ngất lịm, nô tỳ hoảng quá, cho nên nô tỳ liền, liền ngay lập tức chạy tới tìm công tử.”
Lúc này, Cung Mạch Khiêm đã xé bỏ dáng vẻ ôn nhuận như ngọc trước mắt, đôi mắt thâm u, sắc bén bắn thẳng về hướng Xuân Đào, như là muốn gỡ lớp mặt nạ ngụy trang của nàng xuống, làm cho Xuân Đào không nhịn được, rùng mình kinh hãi. Nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt hằng đêm vẫn cô đơn rơi lệ của Uyển Tư Tư, trong lòng nàng chợt nổi lên một sự quyết tâm, nó cũng dường như cho nàng thêm dũng khí để đối mặt với Cung Mạch Khiêm, trẫn định nỗi sợ hãi mơ hồ đang cuộn sóng, nàng bình tĩnh đón nhận ánh mắt dò xét của Cung Mạch Khiêm đang bắn về phía mình.
“Đi thôi.” Ngay khi Xuân Đào đang chống cự với nỗi bất an lo sợ, Vân Khinh đã đứng dậy, đi về phía sương phòng của Uyển Tư Tư, Thanh Y theo sát sau đó. Mặc kệ đây có phải là một cái âm mưu hay không, hiện tại, an nguy của lão gia tử mới là quan trọng nhất. Vân Y Tử là người mà Khiêm coi trọng, như vậy cũng là người mà nàng coi trọng.
Cung Mạch Khiêm nhìn theo bóng dáng Vân Khinh rời đi, lập tức buông tha cho Xuân Đào, nối gót bước theo Vân Khinh. Tuy rằng chuyện này hắn thực sự vẫn còn hoài nghi, nhưng thân thể sư phụ mới là quan trọng nhất, hắn đã thể hiện rõ quan điểm của mình với sư phụ, tin rằng với việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khiem-vuong-sat-phi/2008824/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.