Sau khi rửa bát và dọn dẹp nhà bếp xong, tôi và TiểuVăn rề rà lê bước ra phòng khách, tôi ngồi xuống cầm cốc trà uống từng ngụmnhỏ, lén lút quan sát bố mẹ Tiểu Văn ngồi đối diện.
“Lại Bảo này, cô chú đã bàn bạc một số chuyện.” MẹTiểu Văn tươi cười vui vẻ nó, “Đó là chuyện kết hôn của cháu và Tiểu Văn, côchú chuẩn bị…”
Chuông cửa vang lên. Tạ ơn Jesus, tạ ơn Thượng đế, tạơn Phật tổ, tạ ơn Bồ tát, tạ ơn Thánh mẫu Maria…
Tôi cười tỏ ý xin lỗi với bố mẹ Tiểu Văn rồi đứng dậymở cửa, cửa vừa mở ra liền tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: “Ơ? Sao mấy ông tới vậy?”
Thịt Chó, Tiểu Phấn, lão Phó, lão Đường đứng nháy mắtnháy mũi cười đểu với tôi.
Lão Đường còn ghé đầu lại thì thào: “Diễn hơi lố…”
Tiểu Phấn đứng đằng sau lập tức cho cậu ta ăn đấm.
Tiểu Văn ở trong phòng khách thò đầu ra hỏi: “Bảo, aitới thế anh?”
“Binh tôm tướng cá.” Tôi cười quay đầu lại đáp, nhìnthấy vẻ hơi ngạc nhiên trên mặt bố mẹ Tiểu Văn.
Mọi người xách đồ bước vào nhà, vào phòng khách lễphép tươi cười chào hỏi bố mẹ Tiểu Văn. Những tiếng “Cháu chào cô”, “Cháu chàochú” ngọt ngào vang lên ầm ĩ, cũng làm cho bố mẹ Tiểu Văn không thể từ chối,hai người đều đứng dậy tươi cười chào đón dù hơi bất ngờ.
Mấy tên này rất được, ai cũng mang theo quà cáp, hơnnữa trông có vẻ không phải là đồ rẻ. Thịt Chó thay mặt mọi người bày tỏ sự hốilỗi về việc hôm qua quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-ai-cung-lieu-xieu/1906887/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.