Sau khi Tiểu Văn rời khỏi, một mình tôi đờ đẫn ngồitrong quán cà phê khá lâu, kết quả này khá bất ngờ.
Làm bố á?Tôi á? Đừng đùa thế chứ!
Mấy năm nay tôi hoàn toàn là một nhà giam tinh trùng,đám nhóc tì trong người tôi còn đang tù vô thời hạn kia kìa, cùng lắm là do bàntay phải làm ăn tắc trách, thỉnh thoảng vượt ngục vài lần. bây giờ bảo tôi làmbố á? Thế thì tôi có lỗi với đám nhóc tì của tôi quá!
Vuốt chiếc dây chuyền trên cổ, nhớ lại vẻ mặt và ánhmắt của Tiểu Văn lúc vừa rồi, tôi thực sự không nghĩ là cô ấy đang nói dối.
“Em nói thật đấy, anh có thể không tin, em càng khôngthể ép anh. Em chỉ đang tìm một người có thể giúp em lần này, người đó có thểlà anh, có thể không.” Tiểu Văn buồn bã nói.
“Em không muốn cho bố mẹ em biết quá nhiều, càng khôngmuốn họ bị ràng buộc, bây giờ em rất ổn, cũng đã quen được tự do rồi, vì vậy emcần một lí do để thuyết phục họ, làm họ yên lòng.” Tiểu Văn thì thầm.
“Em đã từng nhờ mấy người, có người mới từng gặp mộtlần, có người hoàn toàn xa lạ, có những người đồng ý giúp em, nhưng với điềukiện, chắc anh cũng đoán ra được, họ muốn có thân xác em làm thù lao, tất cảđều như vậy.” Tiểu Văn lạnh nhạt nói.
“Em nghĩ giờ anh biết em muốn anh giúp em làm gì rồi,bố mẹ em sẽ không ở lại lâu, nhiều nhất là một tuần, nếu anh đồng ý em sẽ rấtcảm kích anh, nếu anh cần tiền thì em có một ít.” Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-yeu-ai-cung-lieu-xieu/108094/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.