Diễn viên, khuôn mặt tuấn mỹ của ngươi sao đen thui vậy?
Y Lộ Thước xem xét, đề nghị:
- Kỳ thật ta có thể giúp cõng một người.
* * *!
Tay Sở Lưu Hương run lên, cả người trong nháy mắt cứng đờ.
Nguyên lai, còn có biện pháp này.
Sao hắn không nghĩ tới?
Chờ nhìn thấy một thân quần áo trên người Y Lộ Thước, liền hiểu ra.
Hắng giọng, Sở Lưu Hương có chút ngượng ngùng nói:
- Ta đúng là đã quên một điểm này.
Y Lộ Thước nói:
- Không chỉ một điểm này.
Mí mắt Sở Lưu Hương nhảy lên, chỉ thấy đối phương xuất ra túi hương quơ quơ trước mặt hắn.
* * *!
Hắn ngốc, thật là ngu ngốc.
Đánh một vòng bài, đầu liền choáng váng, đã quên việc này.
* * *!
Cơ lão bản vây xem thập phần không lời.
Quả nhiên, Thạch Quan Âm đã làm gì đó với Sở Lưu Hương đi.
Biểu tình ngu xuẩn thấu thật sự làm người ta không đành lòng nhìn thẳng a!
Cơ Băng Nhạn cùng Nhất Điểm Hồng đã giải độc, sự tình dễ làm hơn.
Không bao lâu sau bốn người đi tới một gian nhà đá.
Nước suối lưu động, tiếng nước róc rách, hai nữ tử đang tát nước chơi đùa.
Chứng kiến bốn người đột nhiên xông vào phòng, hai nữ tử kinh hô.
Trong đó một người dùng bàn tay che ngực ngồi xuống, một người vội vàng tìm quần áo che khuất thân mình.
Cảnh tượng này thật mãnh liệt, Sở Lưu Hương thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3399952/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.