- Thật có lỗi, ta nói không ra lời.
Lời hạ xuống, mặt mày hắn giãn ra, thần sắc chợt nhẹ nhõm.
Sở Lưu Hương đúng là phong lưu đa tình, nhưng sẽ không lừa gạt cảm tình của người khác.
Mặc dù hồng nhan tri kỷ thật nhiều, nhưng hắn chưa từng nói lời như vậy với ai.
Đối với hắn mà nói mấy chữ "ta thích ngươi" tương tự là "Yêu".
Yêu đối với lãng tử như Sở Lưu Hương mà nói, phiêu miểu mà xa xôi.
Mặc dù hắn có rất nhiều đoạn cảm tình, mỗi đoạn cảm tình đều xuất phát từ thật tâm, đối với những nữ tử kia hắn hoặc là hân thưởng, hoặc trân trọng, hoặc ưa thích..
Đáng tiếc, lại không có yêu.
Đến tận bây giờ hắn còn chưa gặp được một người nào có thể làm cho hắn buông tay đi yêu, có lẽ tận cả đời cũng chưa chắc sẽ gặp được.
Nghe diễn viên trả lời, Y Lộ Thước nhướng mày cười:
- Không sao, ta chỉ nói giỡn với ngươi.
Diễn viên không đáp ứng, hệ thống khóc rồi.
Sở Lưu Hương:
* * *!
Hoàn toàn nhìn không ra ngươi đang nói giỡn.
Kỳ thật ý tưởng của Y Lộ Thước thật đơn giản.
Hệ thống thiên vị diễn viên như vậy, theo hắn xem ra hẳn là thích diễn viên, nhưng bởi vì thân là trí não nên không cách nào truyền đạt tình yêu, thế là hệ thống trong lòng khổ bức nên áp bức ký chủ "đáng thương lại vô tội".
Cho dù diễn viên cự tuyệt cũng không tổn thất, có thể làm cho hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-y-lo-thuoc-xuyen-qua-vo-hiep-the-gioi/3399951/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.