Edit: Khuynh Khuynh
______________________________________
“Các người đang làm gì?” Âm thanh trầm thấp khàn khàn từ chỗ cửa truyền đến.
Phượng Khuynh Ca cùng Bạch Dật Thuỷ đồng thời cứng đờ. Hai người đồng thời quay đầu về phía cửa, chỉ thấy Phượng Tử Thịnh đang đứng nơi đó, mang theo uất giận trừng bọn họ.
Phượng Khuynh Ca cảm thấy chột dạ, Bạch Dật Thuỷ xấu hổ, ba người đàn ông còn lại thì ghen tỵ liếc nhìn anh.
“Tieur Ca, chơi rất vui vẻ sao?” Phượng Tử Thịnh tựa tiếu phi tiếu nhìn Phượng Khuynh Ca.
Phượng Khuynh Ca đương nhiên biết đây làm điềm báo tức giận của anh trai đại nhân, cô liền uỷ khuất nhìn anh: “Anh hai, mau đem bọn họ đuổi đi.”
“Em không phải thật hưởng thụ sao?” Phượng Tử Thịnh ôm hai tay ôm ngực, hừ lạnh mấy tiếng: “Anh hai sống chết chưa biết, em thật ra lại rất khoái hoạt.”
“Không phải như vậy.” Phượng Khuynh Ca nhanh chóng chạy đến giải thích.
“Quên đi, bây giờ anh không muốn nghe giải thích.” Phượng Tử Thịnh vừa tiến lại gần cô vừa cởi quần áo: “Xem ra bọn họ còn chưa thoả mãn em, vậy để anh tới vậy.”
“Các người, các người là cố ý có đúng không?” Phượng Khuynh Ca nghiến răng nghiến lợi: “Được! Các người muốn chơi, tôi cùng các người chơi.”
Ánh mắt Phượng Khuynh Ca hơi trầm xuống, trong tay ngưng tụ đại lượng ma khí. Chỉ thấy cô gái nhỏ xinh đẹp biến đổi nhanh chóng, bộ dáng liền lập tức thay đổi.
Tóc dài bay lên, khuôn mặt hơn vài phần thượng giả uy nghiêm. Cô vung tay lên, kéo Bạch Dật Thuỷ cùng Mạnh Lâm Phong bay lên chỗ mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hy-sinh-tro-thanh-nu-chinh/617758/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.