Biệt thự Phượng gia, Phượng Khuynh Ca ngồi trước giá vẽ, đầu ngón tay linh hoạt chuyển động, từng nét xuất hiện trên giấy vẽ, một nam nhân ưu việt xuất hiện.
Đối diện với cô, Mạnh Lâm Phong đang nằm trên mặt đất, bàn tay đang phủ trên tiểu đệ đệ không ngừng cử động lên xuống. liên tục thay đổi các tư thế khác nhau trạng thái kéo dài trong nữa tiếng vẫn không được sự chú ý của cô. Mạnh Lâm Phong bĩu môi, buông tay rời khỏi mặt đất, hai mắt uỷ khuất nhìn về phía Phượng Khuynh Ca.
Mạnh Lâm Phong bước về phía cô, hai mắt hướng về phía bức tranh trên giá vừa nhìn hai mắt liền có thể phóng hoả trong mắt hiện lên sự tức giận. Mạnh Lâm Phong vung tay một phen kéo đi bức tranh giá.
"Ngươi làm cái gì?" Phượng Khuynh Ca không hờn giận nhìn hắn.
"em không phải nói muốn vẽ anh sao? Vì sao người trong tranh không phải là anh?" Mạnh Lâm Phong giống như đứa nhỏ vô tội nhìn cô.
Phượng Khuynh Ca trong lòng cảm thấy vô cùng phiền muộn, đẩy ra tay hắn, lạnh nhạt nói: " Ta nói muốn vẽ ngươi lúc nào?"
"Nếu không muốn vẽ anh vậy tại sao còn bắt anh làm nhiều tư thế như vậy chứ?" Mạnh Lâm Phong nhíu mày.
"Vì không cho ngươi làm phiền ta. Ngươi cả ngày quấn lấy ta làm cái gì?" cô thật mong muốn hắn ngay lặp tức có thể phục hồi trí nhớ như vậy sẽ không có người giống như đĩa mãi đeo bám cô, làm hại cô mọi chuyện đều không thuận lợi.
Đã hơn nữa tháng Phượng Tử Thịnh cũng không có quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hy-sinh-tro-thanh-nu-chinh/617722/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.