Edit: Khuynh Khuynh
____________________________________
Trong phòng chỉ còn lại Bạch Dật Thuỷ cùng Phượng Khuynh Ca. Khuôn mặt tuấn tú của Bạch Dật Thuỷ đỏ lên, xấu hổ ho nhẹ một tiếng. Bốn phía vách tường đều treo đầy xuân cung đồ khiến anh không dám nhìn loạn, cố tình thân thể lại nóng đến đòi mạng, làm cho anh miệng đắng lưỡi khô. Anh nới lỏng cổ áo, nói: “Mang anh ra ngoài đi!”
Phượng Khuynh Ca đối với Bạch Dật Thuỷ đúng là không thể làm mấy chuyện cường bạo linh tinh gì đó. Huống chi dưa hái xanh không ngọt, cô không muốn miễn cưỡng anh.
“Ừ.” Phượng Khuynh Ca gật đầu, đến gần Bạch Dật Thuỷ, cầm lấy cánh tay anh.
Nhịp tim Bạch Dật Thuỷ đập gia tốc, khẩn trương đẩy cô ra. Trên người cô phát ra hương vị hoa quả khiến anh có một cỗ xúc động mãnh liệt, dục vọng đột nhiên ngẩng đầu khiến anh không thể khống chế. Sau khi đẩy Phượng Khuynh Ca ra, anh ảo não nhu trán, nói: “Thật có lỗi.”
Phượng Khuynh Ca không biết rối rắm trong lòng Bạch Dật Thuỷ. Cô chỉ nghĩ đến anh chán ghét cô đến vậy, cho nên không muốn tiếp xúc cùng cô.
“Không có gì, em hiểu được suy nghĩ của anh.” Thần sắc Phượng Khuynh Ca ảm đạm, thản nhiên nói: “Nhưng mà em phải cầm tay anh mới có thể đưa anh rời đi. Anh có thể xem em giống như một cành cây hoặc một bụi cỏ, nhắm mắt lại nhịn một chút liền có thể ra ngoài rồi.”
Bạch Dật Thuỷ nhìn cô muốn nói lại thôi. Anh không phải chán ghét cô! Chính là thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vat-hi-sinh-tro-thanh-nu-chinh/2317720/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.