Hoa Hướng Tâm lúc này bị thương không nhẹ, vào phút chót tên Đằng Hóa Nguyên thả ra khí tức của lão tổ trong nhà, đánh trọng thương hắn, rồi thành công bỏ trốn.
Hướng Tâm lấy tay xoa xoa cái đầu trọc bóng loáng của hắn, miệng lẩm bẩm:
- Thật tiếc cho thí chủ!
Hóa Nguyên hai mắt đằng đằng sát khi, trong lòng âm thầm ghi nhớ danh tự của Hoa Hướng Tâm, hắn văng tục:
- Mẹ kiếp, tên khốn nạn!
Hướng Tâm chạy về phía đầm lầy, tìm về động phủ bí mật của hắn để chữa thương, bây giờ mà bị địch nhân cùng cấp độ oanh sát, hắn ăn thiệt thòi là cái chắc.
Tần Vũ và Tố Tố bay nhanh về phía sa mạc, đột nhiên hắn ra hiệu cho Tố Tố dừng lại, cả hai nhanh chóng ẩn nấp.
Tên Hướng Tâm vừa đến chỗ Tần Vũ và Tố Tố di chuyển vừa nãy, hắn nói lớn:
- Thí chủ ta biết ngươi ở đây, mau ra mặt, nếu không đừng trách ta khách khí!
Tần Vũ lắc đầu, ra hiệu cho Tố Tố án binh bất động, có thể đây là kế nghi binh dụ địch của hắn mà thôi.
Hoa Hướng Tâm cẩn thận dòm ngó xung quanh, hắn vô cùng băn khoăn.
“Lạ thật, ta vừa cảm nhận được chân khí ba động ở chỗ này, chẳng lẽ là thần hồn nát thần tính ?”
Hắn lần nữa kêu lớn:
- Nếu thí chủ còn không ra đừng trách bần tăng vô tình!
Nói rồi hắn vận khí lực, toàn thân chân khí nồng đậm, đạo bào hắn không gió mà bay phần phật.
Hắn nói lớn:
- Đừng thách thức lòng kiên nhẫn của bần tăng!
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897843/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.