Chương trước
Chương sau
Tần Vũ và Tố Tố cẩn thận di chuyển trong khu rừng, đi đến vùng đầm lầy phía trước thám thính tình hình và tìm kiếm mục tiêu.
Tần Vũ khẽ ra hiệu cho Tố Tố dừng lại, phía trước bọn họ một nhóm bốn tên ma tộc Luyện Hư trung kỳ đến Luyện Hư kỳ đỉnh phong đang vây công một con Luyện Hư trung kỳ hung thú.
Chiến đấu cũng đã dần đến hồi kết, bốn tên ma tộc bị thương cũng không nhẹ, còn con Ngân Giác Mãng Xà cũng đã sức cùng lực kiệt. Khả năng chỉ chống đỡ được bốn năm chiêu nữa mà thôi.
Tần Vũ hai mắt tham lam nhìn tích điểm trên đầu con mãng xà, vậy mà tận 60 điểm, tu sĩ xui xẻo chết dưới tay nó ít ra cũng phải ba bốn tên.
Tần Vũ núp bụi chờ thời cơ phóng ra ám chiêu âm thầm hãm hại đám ma tộc trước mặt. Tên được gọi là Mã Khải vận hết khí lực, nện song quyền lên thân con hung thú.
"Thạch Phá Quyền"
Ầm
Con mãng xà vặn vẹo đau đớn, nó oằn mình, quật đuôi về phía Mã Khải, tên đó chuẩn bị phi thân né tránh thì mặt đất dưới chân hắn khẽ động, làm tên này lảo đảo xém té ngã.
Hết cách, hắn còn tưởng mình xui xẻo, cố gắng tế lên pháp bảo phòng ngự chống đỡ thế công của mãng xà.
Bành!
Hắn phụt một ngụm máu lảo đảo lùi lại phía sau, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hét lớn:
- Hai tên đần kia còn không mau mau áp chế nó!
Hai tên Luyện Hư trung kỳ luống cuống, tế pháp bảo chế trụ nó để cho Mã Khải rút lui.
Một tên ma tộc gọi Dực Nhĩ Luyện Hư kỳ tứ trọng thiên hét to:
- Huyết Cầu Thuật!
OÀNH!
Huyết cầu nện thẳng lên đỉnh đầu con mãng xà, ầm ầm bạo nổ, một quả cầu màu đỏ như máu cấp tốc bao trùm đầu của con mãng xà vào bên trong.
Nó bật ngửa ra sau, gào thét dữ tợn, miệng phun ra độc vụ dày đặc nhanh chóng bao trùm tên này lại.
Con Ngân Giác Mãng Xà dồn lực, lấy độc giác trên đầu đâm về phía hắn, Tần Vũ sợ chưa đủ loạn, âm thầm phóng ra độc châm về phía tên Dực Nhĩ.
Oành! Dực Nhĩ trúng chiêu của mãng xà, thân thể bắn ngược ra phía sau, thân thể co giật dữ dội, dường như là trúng độc, hai mắt hắn trợn lớn, khó khăn nói:
- Có ... có ... m...a...ự...ự...
Thất khiếu của Dực Nhĩ huyết nhục lẫn lộn trào ra bên ngoài vô cùng kinh dị. Ba tên còn lại cứ ngỡ hắn bị độc của mãng xà giết chết.
Mã Khải hét lớn:
- Con giun chết tiệt trả lại mạng cho huynh đệ ta!
Con rắn dữ tợn nói:
- Đáng đời đám dị chủng các ngươi.
Nói rồi vảy giáp trên người nó tỏa sáng từng đợt bàng bạc, lao ầm ầm về tên yếu nhất trong đội ngũ mà oanh sát.
Tên này sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hắn quay đầu trực tiếp bỏ chạy, tên Mã Khải và Tằng Ngưu vô cùng tức giận, từ phía sau oanh tới.
Tên kia đang phi hành, đột nhiên một luồng kiếm khí oanh tới, chấn hắn bay ngược về phía sau, rơi vào miệng con Mãng Xà.
Hắn hét thảm thiết:
- Cứu ta! Aaaa...
Hai tên kia hoảng hốt nhìn thân ảnh Tố Tố, đã hóa trang, trước mặt, lùi lại cẩn thận nhìn nhất cử nhất động của nàng.
Con mãng xà thấy vậy hợp công với Tố Tố, oanh sát hai tên sau lưng, bởi nó nhanh chóng nhận ra tu vi của nàng chỉ là Luyện Hư kỳ tứ trọng thiên.
Nó ầm ầm lao về tên Tằng Ngưu Luyện hư kỳ thất trọng thiên, oanh kích hắn.

Tằng Ngưu vội vội vàng vàng tế lên pháp bảo chống đỡ, đồng thời hét lớn:
- Mã huynh cứu đệ!
Tên Mã Khải mặc kệ hắn xoay người bỏ chạy, vừa đến rừng cây, đột ngột một kiếm xuyên thủng yết hầu của hắn.
Nguyên Anh bản mệnh của hắn còn chưa kịp ly thể đã bị Tần Vũ ngũ trảo chụp tới đỉnh đầu sinh sinh hấp thu bằng Hấp Tinh Đại Pháp, hắn trợn trừng mắt, dữ tợn nhìn Tần Vũ.
Tên Tằng Ngưu hoảng hốt, lúc nãy chiến đấu kịch liệt nên tinh huyết trong người hắn sớm đã thiêu đốt hết, bây giờ phải liều mạng thi triển thần thông Nguyên Anh bản mệnh.
"Hắc Ngục Tu La"
Xung quanh người hắn bị bao bọc bởi ma khí quỷ dị, từng cái oan hồn gào thét lao ầm ầm về phía Tố Tố giữ chân nàng và mãng xà lại, còn hắn xoay đầu bỏ chạy.
Tần Vũ lúc này từ trong rừng đi ra, thế như chẻ tre oanh tới, Ngân Giác Mãng Xà, trên miệng tụ một quả cầu hắc sắc, oanh kích về phía Tằng Ngưu.
"Hắc Thủy Cầu"
Oành!
Hắc Thủy Cầu nện lên lưng Tằng Ngưu làm hắn phun ra một búng máu lớn, cả người đập thẳng xuống mặt đất, gãy hơn chục cái xương liền.
Hắn còn chưa kịp xoay người đứng dậy, Tần Vũ đã chém tới.
"Sát Thiên kiếm kỹ"
Kiếm chiêu sắc bén, chẻ đôi người của hắn, Nguyên Anh bản mệnh vừa ly thể, đã bị Tố Tố một kiếm chém chết tươi.
"Khí Độ Sơn Hà"
Hắn oán độc nhìn thân hình Tần Vũ trước mặt, chết không nhắm mắt.
Con Mãng Xà thấy chiến lực của Tần Vũ không thấp, gầm thét ào ào bỏ chạy.
Nó hét lớn:
- Lũ nhân loại hèn hạ.
Tần Vũ cười khẩy, tế lên Thần Khí Nhật Nguyệt Tinh Cung, súc thế thi triển Trụy Nhật Tiễn tiễn pháp, cả bầu trời tối sầm lại trong phút chốc, cửu trùng tiễn như một, lóe sáng chói mắt, ầm ầm lao đến yết hầu con Ngân Giác Mãng Xà.
Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu! Xiu!
BÀNH! UỲNH UỲNH! ĐOÀNG.
Vảy giáp ở yết hầu nó vỡ nát, để lộ ra một mảng da thịt nát bấy nhầy, Tố Tố ở một bên, huy kiếm chém tới.
"Thác Bạt Trảm"
Bành!
Kiếm khí bén nhọn để lại một vết thương sâu đằng sau yết hầu nó, độc khí theo vết thương dần dần thẩm thấu vào cơ thể mãng xà.
Nó cảm nhận được khí tức nguy hiểm, không hề chống trả cố gắng chạy về cái đầm cách đó không xa tìm cách trốn thoát.
Tần Vũ hét lớn:
- Lôi Diệm Trảm Thiên!
BÀNH! ĐOÀNG!
Lôi long kiếm khí và hỏa long kiếm khí ầm ầm lao về phía con mãng xà, oanh lên đỉnh đầu của nó, làm nó choáng váng, cái đầu lắc lư xiêu vẹo.
Tố Tố bồi thêm một chiêu, Hoành Tảo Thiên Hạ, kiếm kình mang theo kim hệ và phong hệ chân khí bá đạo, ầm ầm nện lên vết thương cũ của Ngân Giác Mãng Xà, nó nó gục ngã, cựa quậy trên mặt đất làm cây cối xung quanh đổ rạp từng mảng lớn.
Tần Vũ từ trên tinh không, một kiếm nặng vạn cân, chém xuống ngang cổ con rắn.

"Trọng Nhạc Kiếm Kỹ - Bát trọng thiên"
Ầm
Kiếm khí to hơn hai mét, ầm ầm bổ đứt lìa đầu con mãng xà ra khỏi thân thể, lăn lông lốc trên mặt đất, thân thể của nó vẫn còn vùng vẫy, đuôi quật loạn xạ tứ tung.
Qua một hồi mới ngừng lại, chính thức vong mạng.
Tần Vũ giết hai tên và con mãng xà thu tổng cộng 160 điểm, Tố Tố giết một tên thu được 36 điểm, coi như chuyến này thu hoạch không tệ, chỗ thi thể con rắn lơ lửng hai cái vật phẩm.
[Thiên cấp công pháp - Lôi Dẫn]
[Ôn Thần Đan - Đan Văn Hoàn Mỹ]
Tần Vũ nhìn phần thưởng có chút tặc lưỡi, quả là xui xẻo cả hai thứ đều không có ích gì cho hắn và Tố Tố lúc này, chỉ có Ôn Thần Đan là có lợi cho Bích Dao.
Tần Vũ nói với Tố Tố:
- Chúng ta đi thôi!
Tố Tố khẽ gật đầu nhu thuận đi theo Tần Vũ.
Ở trên sa mạc nóng bỏng, Đằng Hóa Nguyên toàn thân bê bết máu, một tay gãy nát, bả vai lộ ra cả xương màu đỏ quỷ dị, thành công oanh sát Lục Nhĩ Hầu Hợp Thể trung kỳ.
Hắn nhìn phần thưởng trước mặt, vô cùng hớn hở.
- Khặc khặc!
Nói rồi hắn dứt khoát thu hai vật phẩm vào trong không gian giới chỉ, rồi lập tức rời đi.
Bỗng nhiên Hoa Hướng Tâm đột ngột oanh tới, Đằng Hóa Nguyên giận dữ chửi bới:
- Khốn nạn, hèn hạ!
Hoa Hướng Tâm tâm thái bình tĩnh, nhẹ giọng nói:
- Nam mô a di đà phật, để bần tăng hóa kiếp cho thí chủ, thoát khỏi bể khổ.
Đằng Hóa Nguyên chửi ầm lên:
- Hóa kiếp con mẹ nhà ngươi!
Hoa Hướng Tâm vừa thi triển phật công, vừa điềm đạm nói:
- Thí chủ ăn nói hàm hồ, thất phu lỗ mãng, xứng đáng được phật độ hóa duyên! Nam mô a di đà phật.
Đằng Hóa Nguyên vừa chạy vừa tế lên pháp bảo chống đỡ, chửi bới liên tục:
- Nam mô con em nhà ngươi, khốn khiếp!
Hắn gầm thét độn địa lao đi.
Hoa Hướng Tâm đằng sau tế lên Hồng Hoang Chung, lấy Thần Long Côn gõ lên Hồng Hoang Chung một cái.
Coong!
Âm thanh vang vọng bốn phương tám hướng, trấn nhiếp thần hồn chúng sinh.
Hắn hét lớn:
- Phật Độ Chúng Sinh!
Một bàn tay hoàng kim từ tinh không ầm ầm đánh về phía Đằng Hóa Nguyên.
Hóa Nguyên giận dữ tế lên Yêu Cốt Thuẫn cố gắng chống đỡ, hắn văng tục:
- Độ con mẹ nhà ngươi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.