- Tiểu tử, nhánh cây này có chứa ba lần thi triển thần thông của ta, tặng cho ngươi làm lễ báo đáp ân tình này. Sau này nếu ngươi có thể phi thăng, lại đến tìm ta, ta sẽ hộ đạo cho ngươi.
Tần Vũ vô cùng mừng rỡ, hắn còn chưa biết phi thăng như thế nào, mà đã có cao thủ hộ đạo, như vậy chẳng phải là phi thăng đến đó lại làm con ông cháu cha sao, hắn hết sức cung kính nói:
- Đa tạ tiền bối ưu ái!
Liễu thần khẽ gật đầu, rồi đưa hắn trở ra bên ngoài. Tần Vũ lần nữa cảm nhận được thân thể và môi trường xung quanh, thở ra một hơi nhẹ nhõm, cung kính hành lễ với Liễu Mộc Thụ trước mặt rồi rời đi.
Cát Đa rất muốn hỏi Tần Vũ nhưng lại dằn xuống, lúc này hắn lại lên tiếng nói:
- Thạch Hạo ngươi có gan làm có gan chịu, bây giờ trốn ở trong tổ địa như rùa rụt cổ, là có ý gì ? Ngày đó ngươi chém giết biểu đệ của ta, nào có nhát gan như bây giờ ?
Thạch Hạo lúc này mới nhảy ra nói:
- Hừ, hắn thực lực không bằng người, thì bị ta giết. Bây giờ các ngươi lại muốn ỷ thế hiếp người ?
Cát Đa cười lớn nói:
- Ngươi nói câu này không thấy ngượng sao ? Ngươi ỷ mạnh giết biểu đệ của ta, bây giờ lại nói chúng ta ỷ mạnh hiếp đáp ngươi ?
Liễu Mộc Thụ khẽ động, làm đám người Cát Đa vội lùi lại, hắn cấp bách nói:
- Tiền bối, đây là chuyện ân oán riêng của Thạch Hạo mong ngài giơ cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897800/chuong-235.html