Trời thổi gió thoảng qua từng cơn man mát, kinh đô mấy tháng gần đây vô cùng bình yên, cuộc sống thường ngày cứ vậy trôi qua lặng lẽ, Tần Vũ cũng tranh thủ hòa mình vào cuộc sống bình dị này. Hắn lúc này đang cùng lão Thái bà đánh cờ vây, thưởng thức trà bánh do hạ nhân trong nhà làm, thì nghe tiếng gõ cửa ở đại môn, Tử Yên rất mẫn cảm liền nhận ra người đang gõ cửa, từ trong sân, nó đã chạy ùa ra nói lớn:
- Đại tẩu, muội nhớ đại tẩu !
Nói rồi nó lao vào lòng Chu Tư Lệ, ôm chặt lấy nàng, tiểu la lỵ rất được mấy nàng cưng chiều, nên nó cũng là mến mấy nàng thật lòng. Ở trong bí cảnh lủi thủi một mình mấy nghìn năm, ăn hiếp mấy cái tiểu đệ mãi rồi cũng buồn chán, nó cũng đã sớm mong mình có ca ca, có tỷ tỷ để được che chở, từ ngày đi theo Tần Vũ nó như được toại nguyện, tận hưởng cuộc sống ấm áp với hắn.
Con Hắc Miêu cũng chạy lại quấn quýt lấy lòng Chu Tư Lệ, nó vẫn cần nàng ra mặt bảo hộ cho nó một mạng, mấy tháng gần đây, nó thường xuyên giảm cân bỏ bữa, nó sợ mau chóng béo phì, Tần Vũ mang nó đi hầm canh thì vạn kiếp bất phục, nên nhìn nó có chút gầy.
Nàng xoa xoa đầu Tử Yên, rồi lại xoa xoa đầu Hắc Miêu, nàng xót xa nói:
- Phu quân, chàng phải chăm sóc cho Hắc Miêu một chút, nhìn nó gầy quá.
Con Hắc Miêu nghe nàng nói vậy vô cùng cảm động, khoe khoang với Tử Yên và Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897783/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.