Ngày đó, sau đêm đại yến, Ngũ hoàng tử có đến gặp Tần Vũ nói là đột nhiên có hứng thú với ngọc trâm, muốn thu lại, đồng thời sẽ bồi thường cho hắn. Nhưng Tần Vũ lại nói là hắn đã làm mất trong lúc hộ giá công chúa, không thể trả lại Ngũ hoàng tử, làm hắn hoảng hốt phái người cấp tốc đến Quỳnh Lâu điều tra nghe ngóng về ngọc trâm.
Một khi ngọc trâm này lọt vào tay phụ hoàng, khả năng xảy ra chuyện gì Ngũ hoàng tử cũng không dám nói trước.
Hôm trước, sau khi trò chuyện cùng Tần Vũ, Bối Nhĩ La trong lòng cực kỳ cấp bách, đến gặp lão tổ của hắn, đưa cái ngọc trâm ngày đó Ngũ hoàng tử đưa Tần Vũ cho lão xem xét thử có gì bất thường hay không. Lão tổ Bối gia xem xong, liền ra lệnh cho gia chủ Bối gia là tể tướng đương triều, hai ngày sau mang theo Tần Vũ vào cung bẩm báo bệ hạ.
Lúc này ở trong hoàng cung, lão hoàng đế nghiêm mặt hỏi Tần Vũ:
- Ngươi xác nhận là Ngũ hoàng tử đưa cho ngươi cái này ?
Tần Vũ lập tức xác nhận với lão:
- Thưa bệ hạ, thần có thể dùng tính mạng cam đoan việc này.
Lão nói:
- Nếu ngươi đinh ninh như vậy, ngươi hãy nuốt viên Mê Hồn Đan này xuống, rồi lần nữa trả lời ta.
Mê Hồn Đan, tác dụng để mê hoặc tu sĩ tạm thời, làm hắn mê mê tỉnh tỉnh vô thức trả lời câu hỏi của người khác, có ảnh hưởng một chút đến thần hồn, nhưng chung quy mà nói cũng chỉ là một loại mê dược cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/897782/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.