Vương Nhĩ Cát Đa nghe xong kế hoạch của Tần Vũ cũng không có ngay lập tức lên tiếng đáp ứng, hắn cẩn thận nói.
- Tần đệ, kế hoạch này của đệ liên can quá nhiều thứ hệ trọng, ta không thể đưa ra câu trả lời ngay bây giờ, mong đệ hiểu cho ta, ... ừm, hay là thế này, đệ cho ta ba ngày thời gian, ta sẽ suy nghĩ cặn kẽ về việc này, nhất định ta sẽ cho đệ một câu trả lời thỏa đáng.
Tần Vũ khẽ gật đầu, đối phương không trực tiếp từ chối, ít nhất vẫn còn có cơ hội, trong ba ngày này, hắn sẽ có cách thuyết phục đối phương.
Dẫu sao, thao túng tâm lý vẫn là nghề của hắn!
- Vương huynh không cần phải vội, cứ từ từ suy nghĩ rồi hãy trả lời đệ, đệ cũng biết việc này vô cùng hệ trọng!
- Đa tạ lão đệ đã hiểu cho ta!
Tần Vũ khoát tay, vui vẻ nói với hắn.
- Vương huynh, chúng ta tạm thời gác chính sự qua một bên, ta dẫn huynh đi uống rượu!
Cát Đa thoáng chút bất ngờ, song, hắn lại vui vẻ đáp ứng.
- Hảo!
Trời lúc này cũng đã sáng, ánh nắng ban mai đã len lỏi qua mọi ngóc ngách của Trung Châu thành.
Càng đi dần về phía đại môn, càng dễ nghe thấy âm thanh huyên náo ở bên ngoài.
So với tưởng tượng của Vương Nhĩ Cát Đa, Trung Châu thành thực tế phồn hoa và nhộn nhịp hơn hẳn.
So với phương Bắc, phương Nam quả nhiên là vùng đất trù phú.
Hắn và Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458337/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.