Cao thủ Độ Kiếp kỳ của thượng giới quả nhiên có môn đạo, lâm trận gặp nguy cũng không lúng túng.
Tên kia ở bên trong Ngũ Hành Sơn trong lòng không khỏi một trận mồ hôi lạnh.
Chữ Cấm kia của Tần Vũ, dường như muốn áp chế hắn triệt để, uy áp của một chữ Cấm này càng lúc càng tăng, dường như muốn phong bế cả luồng chân khí chảy trong nội thể hắn.
Trong nhận thức của tên này, Tần Vũ chỉ mới vừa qua trăm tuổi, thời gian tu đạo chưa quá trăm năm, vậy mà nắm giữ Cấm Chú không thua kém gì hắn, vốn dĩ là một kẻ đến từ thượng giới.
"Điều này ... làm sao có thể?"
Lúc này, hắn biết nếu hắn còn giấu át chủ bài, tất sẽ bại.
Một giọt tinh huyết của hắn bay ra từ mi tâm, nương theo ngón tay hắn vẽ lên trên không trung một chữ Giải.
Chữ Giải bên trong Ngũ Hành Sơn bừng sáng rực rỡ, đem uy áp và pháp lực của chữ Cấm kia đánh tan.
Trận pháp của Ngũ Hành Sơn dưới áp lực của một chữ Giải này cũng có dấu hiệu muốn bị hóa giải, trận văn không ngừng tản mát ra chân khí loạn lưu.
Tần Vũ nhìn hắn với ánh mắt đầy vẻ thú vị.
Ngũ Hàng Sơn rung chấn kịch liệt bởi sự giao phong của hai đạo Cấm Chú.
Thi triển cấm chú lần thứ hai, đã rút gần một nửa phần tư chân khí còn lại của tên Đội trưởng Hạ gia.
Hắn không tiếc tiêu hao lớn như vậy chính là muốn phá phong lao ra ngoài càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458336/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.