Chương trước
Chương sau
Kết thúc buổi nghị chính, Hãn Vương liền đến tìm Tộc Lão của Đại Hãn để tham vấn ý kiến của mấy lão về chuyện hợp tác với Tần gia.

Hầu hết các Tộc Lão đều cho rằng, chuyện hợp tác với Tần gia là một cơ hội để Đại Hãn trở thành bá chủ ở Thảo Nguyên phía nam.

Tuy vậy, cũng có một vài Tộc Lão quan ngại trước lệnh cấm của Tam Đại Thiên Triều về việc trao đổi vũ khí và đan dược vượt ngoài hạn mức cho phép.

Bọn họ cho rằng, rất có thể Tam Đại Thiên Triều sẽ tiến hành một cuộc thảo phạt, hoặc cấm vận toàn diện để răn đe Đại Hãn và các bộ tộc du mục khác.

- Hãn Vương, chuyện này, ngài phải suy nghĩ thật kỹ lưỡng, ta thấy trong trường hợp tệ nhất, Tần gia có thể sẽ không can thiệp được vào Trung Nguyên, Đại Hãn chúng ta sẽ rơi vào tình trạng vô cùng khó khăn và nguy hiểm, Tam Đại Thiên Triều có thể mượn chuyện này mà chĩa mũi kiếm về phía chúng ta, làm chúng ta bị suy yếu trong thời gian dài. Ngài phải biết rằng chúng ta rất khó khăn mới có thể đạt được vị thế như ngày hôm nay.

- Nhị Lão, chuyện này, ta lại nghĩ khác ngươi, Tần gia rất có khả năng nắm chắc bọn họ có thể can thiệp sâu vào Trung Nguyên nên mới đưa ra lời đề nghị như vậy, tại sao sớm không sớm, muộn không muộn, bọn họ lại lựa chọn thời điểm này, rất có thể bọn họ đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Hơn nữa, hợp tác với Tần gia cũng có thể giúp chúng ta trở thành bá chủ ở Thảo Nguyên phía Nam.

- Hợp tác? Ngươi nghĩ rằng mưu đồ của Tần gia đơn giản như vậy? Ta e là bọn chúng muốn cai trị chúng ta, bao gồm cả toàn bộ khu vực Thảo Nguyên phía Nam mà thôi.

- Điều ngươi nói có thể không sai, nhưng nếu muốn thống trị toàn bộ Thảo Nguyên phía Nam, Tần gia chỉ cần dùng binh lực của Thương Quốc để tiến hành chinh phạt là đủ, việc này không phải đơn giản hơn so với việc hợp tác với chúng ta ư?

- Ngươi nói có lý, bất quá ta cứ cảm thấy có gì đó không ổn, nếu chúng ta đi theo Tần gia, Tam Đại Thiên Triều tất sẽ không bỏ qua dễ dàng.

- Hừ, ngươi thật nông cạn, chúng ta chỉ cần nằm ở thế trung lập, để cho Tần gia đấu với Tam Đại Thiên Triều là được, mượn thế của Tần gia, thống trị Thảo Nguyên mới là đại mưu ... Nếu Tần gia cần khoáng vật, tất phải bảo hộ chúng ta, mà Tam Đại Thiên Triều, nếu không muốn mất đi Đại Hãn chúng ta tất cũng không thể quá cứng rắn, nếu quá cứng rắn thì lại thế nào, chúng ta đẩy cuộc chiến về phía Tần gia là được rồi. Chúng ta chỉ cần giữ vững vị trí trung lập này, tất sẽ vươn mình trở thành bá chủ ở vùng Thảo Nguyên này.

- Cửu Lão nói không sai, nhưng ngộ nhỡ, Tần gia lựa chọn bỏ rơi chúng ta thì sao?

- Ha ha, Thập Lão, Tần gia lựa chọn bỏ rơi chúng ta? Nếu Tần gia làm như vậy, ngươi nói xem liệu có bộ tộc nào ở Thảo Nguyên phía Nam nguyện hợp tác với Tần gia nữa? Thương Quốc và Đông Tấn Quốc mấy chục năm qua phát triển như thế nào, các ngươi cũng rõ! Đây là cơ hội của Đại Hãn chúng ta, ta tin rằng nếu Đại Hãn từ chối, Tần gia sẽ tìm đến bộ tộc khác, mà không chừng lại là kẻ thù của chúng ta.

Lời của Cửu Lão vừa nói ra làm cho tất cả mọi người có mặt ở đương trường lâm vào suy tư trong chốc lát.

Xét theo danh vọng của Tần gia mấy chục năm gần đây, quả thực có cơ sở để nói rằng Tần gia tất sẽ phải bảo hộ cho Đại Hãn trong trường hợp xảy ra xung đột với Tam Đại Thiên Triều.

Trước mắt, không cần nói đâu xa, Thương Quốc và Đông Tấn Quốc chính là hai thế lực tiêu biểu được nhận sự bảo hộ của Tần gia ở Trung Nguyên.

Thương Quốc bây giờ, tuy không ai nói ra, nhưng ai cũng phải ngầm thừa nhận, bọn họ chính là quốc gia đứng đầu trong Thập Quốc, còn Đông Tấn Quốc, e là cũng đã có thể chen một chân vào hàng ngũ Thập Quốc hiện tại.

Hãn Vương cẩn trọng hỏi Nhất Lão, vị Tộc Lão lớn tuổi nhất cũng là người có danh vọng cao nhất ở Đại Hãn.

- Nhất Lão, người nghĩ Đại Hãn chúng ta nên làm như thế nào mới phải?

Nhất Lão từ tốn trả lời hắn.

- Ta thấy đây là cơ hội, dù cho nó là cái bẫy đi chăng nữa, nếu chúng ta khéo léo tận dụng nó, Đại Hãn có thể thoát khỏi sự trói buộc của Tam Đại Thiên Triều, lấy lại sự tự do vốn có trên Thảo Nguyên của chúng ta.

Lời của lão cũng là ý của Hãn Vương, đây chính là câu trả lời mà hắn muốn nghe nhất, ngay lập tức, hắn đáp lời lão.

- Nhất Lão, ta cũng có cùng suy nghĩ với ngài!

Lời này của hắn cũng chính là quyết định cuối cùng được thông qua về chuyện này.

Tất cả các Tộc Lão trở nên im lặng, những người phản đối ban nãy, cũng gật gù đồng tình, bởi Nhất Lão đã lên tiếng, bọn họ cũng không muốn phản bác thêm, bới xưa nay, Nhất Lão chưa từng đưa ra một quyết định sai lầm nào.

Đại Hãn có vị thế như bây giờ, cũng là nhờ có lão dẫn đường mở lối.

...

Rất nhanh, chiếu thư của Đại Hãn đã đến Hoàng Đô Thương Quốc, một lời mời trịnh trọng được Hãn Vương đưa ra.

Tể Tướng đương triều - lão tổ Bối gia vô cùng mừng rỡ mà chúc mừng Lăng Mộng Nhi.

- Chúc mừng Thiên Hậu!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.