Danh vọng, địa vị, và quyền lực, một khi đã chạm tay vào nó, rất khó để một người bình thường có thể dễ dàng buông bỏ.
Lăng gia lão tổ cũng không phải là kẻ ngoại lệ, sâu trong thâm tâm lão vẫn ôm một hoài bão, hy vọng có một ngày giành lại quyền lực, và địa vị tôn quý của Hoàng Thất Thương Quốc.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, lão chọn nhường một nước cờ, chờ thời cơ thích hợp mới.
Ít nhất trong suy nghĩ lão, chừng nào Lăng Mộng Nhi còn được sủng ái thì chừng đó Lăng gia vẫn còn được an toàn.
Hai ngày sau, Lăng Mộng Nhi nhận được tin từ lão tổ Bối gia đã móc nối được với người của Đại Hãn, nàng liền truyền tin cho thủ hạ ở bên ngoài Hoàng Đô tiến vào bên trong Hoàng Cung, tiến hành thương thảo việc Đại Hãn mà Tần Vũ giao phó.
Lão tổ Bối gia cùng với một số quan lại có mối quan hệ và hiểu biết về Đại Hãn cũng được triệu tập để nghị sự.
Bộ tộc Đại Hãn nắm giữ địa giới kéo dài hơn vạn dặm, trong đó có một phần tiếp giáp với biên giới Thương Quốc.
Giữa Đại Hãn và Thương Quốc từ lâu đã đạt thành hiệp nghị không xâm phạm lẫn nhau, do vậy mà mấy trăm năm gần đây hầu như không có xảy ra xung đột ở biên giới.
Đó cũng là một trong những lý do mà Tần Vũ lựa chọn bộ tộc Đại Hãn cho đại kế.
Hơn nữa, nhờ vào bí thuật Luyện Thể, và Xạ Thuật mà bộ tộc Đại Hãn đã trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458330/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.