Tần Vũ thả vụn phấn của ngọc giản bay theo gió ra bên ngoài cửa sổ, dưới ánh nắng, đám bụi ấy trở nên lung linh kỳ lạ, như dải ngân tinh bay lượn trong không trung.
Tần Vũ nhếch miệng cười nhạt một cái, mọi sự không nằm ngoài dự đoán của hắn, đại đa số các thế lực đều lựa chọn im lặng không trả lời trước lời đề nghị thành lập Tiên Minh.
Chỉ có điều đám người kia không biết rằng các thế gia ở Tây vực đã đồng ý kết minh với Tần gia.
Con đường thương mại ở Nhân tộc Vực bây giờ đã hoàn toàn nằm trong tay hắn, bao gồm cả Trung Thổ thành.
Tay trái hắn quản lý thông thương, tay phải nắm giữ binh lực, hai thứ này đủ để hắn gây sức ép lên đám người kia.
Nhưng hắn sẽ không vội ra tay, mà từ từ bóp chết họ một cách nhẹ nhàng và êm ái, để bọn họ không bao giờ kịp trở tay.
"Trong vòng mười năm tiếp theo, giảm giao dịch với các thế lực phản đối đi hai thành! Tăng cường giao thương với các thành viên liên minh!"
Tần Vũ dùng ý niệm ghi mấy chữ vào ngọc giản rồi truyền cho thủ hạ nhanh chóng đưa đi thực thi.
Thay đổi đột ngột sẽ gây ra sự phản ứng gay gắt, nhưng giảm dần qua từng năm từng năm sẽ trở thành điều hiển nhiên, đến khi nhìn lại mọi chuyện đã rồi, đó mới là sự thâm hiểm của đối sách này.
Điều tiếp theo mà hắn muốn thực hiện, đó chính là mượn tay của Thượng cổ Gia tộc gây sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3458310/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.