Chương trước
Chương sau
Đồ hình Liễu Thần sau lưng Tần Vũ ẩn ẩn hiện hiện hào quang nhàn nhạt, một cỗ Mộc Hệ Sinh Cơ nồng đậm đang nhanh chóng tản ra khắp cơ thể hắn phối hợp với Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa để chữa trị thương thế.

Đội ngũ Bách Quỷ Binh Đoàn ở phía sau, nhờ vào cộng hưởng với Tần Vũ thông qua Bách Quỷ Chi Thuật mà hồi phục thương thế không ít, ngay cả tổn thương thần hồn cũng giảm đi đáng kể.

Tần Vũ vừa thở hắt một hơi, ở phía sau lưng hắn đã xuất hiện huyết sắc thủ chướng đang áp xuống, khí thế vô cùng khủng bố.

Lão ta nhằm vào đội ngũ Bách Quỷ Binh Đoàn mà đánh, hòng phá đi trận pháp đang thiết lập ở phía trước Cổng Truyền Tống Trận, lão tin rằng chỉ cần hạ sát vài người trong đội ngũ của hắn, đại trận này ắt sẽ đổ vỡ.

Tần Vũ động ý niệm, toàn bộ Bách Quỷ Binh Đoàn lập tức biến mất một cách đột ngột, bọn họ đều ẩn mình vào trong cái bóng của hắn, ngay cả Nhan Như Ngọc cũng tiêu thất không thấy đâu, động tác vô cùng nhanh gọn.

Ngay sau khi thu hồi tất cả pháp bảo bản mệnh, Tần Vũ liền ẩn mình vào bên trong Bảo Bảo Oa.

Trái với mong đợi của lão ta, một chưởng này lại đánh vào hư không trơ trọi.

Thủ chưởng của lão bạo nổ, từng vòng chân khí mang theo lực lượng phiên sơn đảo hải không ngừng khuếch tán ra khắp không trung, Tổ Địa không ngừng rung chuyển dữ dội theo từng đợt sóng chân khí, mãi cho đến khi đủ 9981 đợt mới dừng lại.

E là có thứ gì nằm trong vòng tròn này, cũng sẽ bị chấn thành bụi mịn.

Dù vòng chân khí đã tán, nhưng Hắc Ám Chi Lực vẫn còn lảng vảng trên bầu trời, hóa thành từng làn sương đen không ngừng sà xuống mặt đất, chỗ mặt đất tiếp xúc với sương đen liền trở nên khô kiệt, cằn cỗi và nứt nẻ.

Trên bầu trời, thân ảnh của Tần Vũ lần nữa lại xuất hiện.

Thân thể hắn không có vẻ gì là bị tổn hại sau một chiêu vừa rồi của lão.

"Dị không gian? Làm sao có thể, đám người Cổ Sư đó chẳng phải là đã ... hừ, không thể nào!" Thập Bát Vu Lão Tổ khẽ lẩm nhẩm.

Lão đã đoán đúng, năng lực không gian của Tần Vũ, đích thực là sử dụng Cổ Trùng mà có, nhưng lão lại gạt bỏ suy nghĩ này, bởi Cổ Sư đã rời khỏi Thiên Huyền Đại Lục cùng với người kia trước khi Hắc Ám Thời Đại kéo đến.

Tổ Trùng rời khỏi phiến đại lục này, làm cho Cổ Trùng cũng biến mất dần theo thời gian.

Lão rất nhanh gạt bỏ tạp niệm ra khỏi đầu, thi pháp vây hãm Tần Vũ.

Tốc độ thi pháp của lão cực kỳ nhanh, trong thoáng chốc, ở chỗ Tần Vũ đang đứng, gần như muốn hình thành một cái Thổ hệ Tù Lung.

Bốn bức tường thổ hệ từ từ khép lại, muốn hình thành một cái hộp quan, nhốt Tần Vũ vào bên trong.

Mỗi bức tường đều có khắc huyết chú kỳ dị, nếu Tần Vũ phỏng đoán không sai, nó cũng tương đương với cấm chú phong lại Không Gian.

Nhưng Thần Thông Độn Thiên của Côn Bằng há lại có thể bị những thứ tầm thường như vậy kìm hãm, Côn Bằng là một trong những thần thú tồn tại từ thuở Khai Thiên Lập Địa, quy tắc bản nguyên còn không trói buộc được nó.

Tần Vũ động ý niệm, thân hình hắn lần nữa xuất hiện ở một nơi cách đó không xa hoàn toàn nằm ngoài Thổ hệ Tù Lung của lão già thần bí kia.

Lão hừ lạnh, lên tiếng hù dọa hắn.

Bốn bức tường Thổ hệ xoay tít trên không trung, cấp tốc truy theo hắn như tên lửa đạn đạo, tốc độ so với Độ Kiếp trung kỳ Tu Sĩ tuyệt đối là hơn chứ không kém.

Tần Vũ chân đạp Phù Quang Ảnh Lược, tàn ảnh phân thân xuất hiện đủ mọi ngươi, không cách nào phân biệt thật giả.

- Tiểu tử, điêu trùng tiểu kỹ còn dám múa máy trước mặt ta?

Dưới con mắt tinh tường của một lão quái như lão, không khó để nhận ra chân thân của Tần Vũ.

Lão động ý niệm, huy bốn bức tường Thổ hệ lần nữa truy theo hắn.

Tần Vũ trên miệng treo một nụ cười cợt nhã như chọc tức lão, chân hắn theo cước bộ của Du Long Bộ Pháp mà di chuyển vô cùng ảo diệu, lão mấy lần dường như đã chạm tới hắn nhưng lại không cách nào hoàn thành Vu Thuật nhốt hắn lại.

Cảm giác này làm lão vô cùng bí bách và tức tối.

- Lão tổ, hắn đang kéo dài thời gian.

Vu Lão Tổ đời này của Vu Tộc cấp bách lên tiếng.

- Nói nhảm, ta đương nhiên rõ hơn ngươi.

Lão già kia vốn đang sẵn cơn bực, liền quát Vu Lão Tổ để hả cơn giận trong lòng.

Thập Bát Vu Lão Tổ điểm ngón chân, thân ảnh lao vun vút trong không trung, thân pháp như Súc Địa Thành Thốn, thoắt cái chân thân đã xuất hiện ở ngoại khu Tổ Địa.

Ở xa, lão thi pháp có chút hạn chế, lần này đích thân ra mặt chính là muốn bóp chết Tần Vũ.

Sự xuất hiện của lão, làm bốn bức tường Thổ hệ tăng tốc thấy rõ, không giống như lúc trước, suýt xoát chạm vào hắn, lần này, Tần Vũ thực sự phải dốc toàn lực để thoát khốn.

Lão xoay tay, mấy ngàn oán hồn ồ ạt tuôn ra từ ống tay áo, lao vun vút về phía Tần Vũ.

Tần Vũ xoay người, dùng Nghiệp Hỏa Hồng Liên làm chủ hỏa, tạo ra hơn ngàn đốm lửa, chúng như Ma Trơi, lơ lửng trên không trung, bố trí vô cùng dày đặc, chỉ cần oán hồn vô tình lại gần chúng, liền bị ngọn lửa táp vào, sinh sinh thiêu đốt thành tro.

Nhưng từ tay áo của lão, oán hồn lao ra không có dấu hiệu cạn kiệt, chết bấy nhiêu lại lao ra bấy nhiêu.

"Mẹ kiếp! Hắn dùng bí thuật gì, mỗi lần độn lại không lưu lại ba động?"

Lão muốn quan sát tìm ra quy luật trong Độn Pháp của hắn, nhưng lại không tìm thấy sơ hở để đón đầu hắn, ánh mắt càng trở nên nóng nảy.

Thi tướng của Thập Cửu Vu Lão Tổ đã hồi phục xong, lập tức tham chiến, liên tục dùng trường đao chém loạn về phía Tần Vũ, càng ngày càng ép hắn về gần bốn bức thổ tường.

- Phong!

Dưới sức ép của hai vị Vu Lão Tổ, Tần Vũ bị phong vào bên trong Thổ hệ Tù Lung.

Cái Thổ hệ Tù Lung này càng lúc càng ép chặt, dường như muốn ép hắn thành một tấm lụa mỏng.

BÀNH!

Bốn bức tường va vào nhau, ầm ầm bạo nổ tan bành, tạo ra cơn sóng xung kích khủng khiếp càn quét qua xung quanh.

Thập Cửu Vu Lão Tổ không cảm nhận được khí của Tần Vũ nữa, vội quát.

- Mau phong bế Cổng Truyền Tống Trận!

Lão vừa dứt lời, một đám Trận Pháp Vu Sư lao về phía cổng Truyền Tống Trận một cách điên cuồng.

Nhưng trong tầm mắt họ lại không thấy cổng Truyền Tống Trận đâu, chỉ thấy một đốm lửa đang bùng nổ dữ tợn trong tích tắc.

ĐÙNG!

Sinh Mệnh Chi Linh Chân Hỏa lần nữa bạo nổ, một cột lửa hình nấm cao hơn ngàn trượng sừng sững chặn trước cổng Truyền Tống Trận.

Trận Pháp Vu Sư của Vu Tộc chết hơn một nửa, một nửa trọng thương quay đầu bỏ chạy trối chết.

Tần Vũ đứng giữa biển lửa giơ ngón tay thối.

- Chậm rồi!

Thập Bát Vu Lão Tổ gầm lên.

- Tiểu cẩu tử láo toét!

Lão trực tiếp lão về phía hắn, nhưng đột nhiên trong ánh mắt lão, xuất hiện một thanh kiếm trong rất quen thuộc.

BÀNH!

Lão dùng toàn bộ lực lượng nhục thân chống đỡ, đồng thời hét lớn trong sợ hãi.

- Kiếm ... Tiên Lý Bạch???

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.