Lăng Thống Lĩnh lệnh cho thủ hạ liên tục truy theo Xa Bỉ Luân ráo riết không buông, tuyệt đối không cho lão có thời gian thở dốc.
Lão bị cao thủ Tần thế gia bức lui càng lúc càng xa Vu tộc cứ địa.
- Hừ, hay cho một cái Tần thế gia!
Thân thể Xa Bỉ Luân chằng chịt vết thương, hơi thở cũng đã không mấy ổn định.
Lão đã thủ sẵn ý niệm đồng quy vu tận với đám người Ám Dạ Hành trước mặt, nhưng lão chợt nhận ra, bọn họ dường như không có ý định hạ sát lão.
Nhưng có nghĩ thế nào lão cũng không nghĩ ra âm mưu đằng sau việc này là cái gì.
Đột nhiên lão nghĩ đến địa điểm Vu tộc cứ địa vẫn còn là một ẩn số đối với đám người nhân tộc, rồi cười gằn.
- Muốn bắt sống ta? Các ngươi vẫn còn xa xa chưa đủ!
Nói rồi lão thôi động toàn bộ sức mạnh còn sót lại, một lòng huyết chiến không chết không thôi với sát thủ của Ám Dạ Hành.
...
Vu Tộc Cứ Điểm,
Tộc nhân Vu tộc ở bên trong trận pháp phòng ngự không khỏi run rẩy khi thấy chiến thuyền của Nhân tộc bên trên bầu trời.
Ngẩng đầu nhìn lên trên, bây giờ bọn họ chỉ thấy một màu nâu nhạt của đáy thuyền mà thôi, không thấy nổi một tia nắng lọt qua.
Chất nữ của Xa Bỉ Luân vốn là người kiên định, nhưng đứng trước tràng cảnh này cũng không khỏi một hồi tay lạnh chân run.
"Gia gia, người đang ở đâu? Chất nhi muốn gặp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-van-he-thong/3277557/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.