Mới nghe chuyện Ngụy Tu xuất viện, ngay lập tức bị một người đàn ông xa lạ chặn đường, nói là thiếu gia nhà chúng tôi tìm cô, Long Điềm Điềm hơi hơi nhướng mày, trong lòng thầm nói không lẽ nam chính này lại dễ mắc câu như vậy sao?
Bất quá chờ đến khi Long Điềm Điềm đi theo người đàn ông xa lạ, rẽ trái rẽ phải một hồi thì chạy đến bên cạnh một chiếc xe, cửa kính xe hạ xuống, người từ bên trong cửa sổ xe ló đầu ra, lại không phải là Ngụy Tu.
Người này nhìn quét một vòng Long Điềm Điềm từ trên xuống dưới, tiếp theo vẻ mặt khinh thường, giọng điệu giễu cợt nói, "Cũng dám đi đến đây? Lá gan cũng không nhỏ, thế nào, còn tưởng rằng người tìm cô là Ngụy Tu à?"
Long Điềm Điềm nhớ lại mấy khuôn mặt ở trong trường học, đã từng ở xa xa nhìn thấy qua người này, biết hắn chính là tên Ngụy đại thiếu kia, chuyện của Ngụy Tu, chính là hắn tìm người làm ra. Người này là vai ác trong quyển sách này, bất quá sau này bị Ngụy Tu trừng trị rất thảm, là cái loại nhân vật phản diện cấp thấp về sau trở nên sa sút, với kiểu vai như Long Điềm Điềm, hầu hết thời gian cùng với nam chính đều là lấy mạng đổi mạng với nhân vật phản diện, thì có chút coi thường cái người gọi là Ngụy đại thiếu này.
"Anh tìm tôi có chuyện gì?" Long Điềm Điềm biểu tình nhàn nhạt, cô mặc chiếc váy nhỏ màu trắng, muốn bao nhiêu thanh thuần có bấy nhiêu thanh thuần, buột một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-vai-ac-xuyen-thanh-nu-chu-nguoc-van/2733412/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.