Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)
Tác giả có lời muốn nói:
Tình tiết sau đây càng thêm đặc sắc, hãy đón xem...
--- -----
Ánh sáng của chiếc đèn đầu giường, nhẹ nhàng toả ra trong căn phòng vô cùng yên tĩnh.
Mai Lạc một tay chống đầu, lẳng lặng đánh giá Cố Tử Thanh đang say ngủ, đây là lần đầu cô tỉ mỉ quan sát bộ dáng anh như vậy suốt mấy ngày nay.
Anh vẫn đẹp trai như trong kí ức của cô, vẫn khiến tim cô đập thình thịch, cô bất giác vươn tay chạm vào lông mi đen dài của anh, lại bọ bàn tay mạnh mẽ có lực của anh bắt được.
“Lạc Lạc, đừng quậy.” Cố Tử Thanh nửa tỉnh nửa mơ nói.
Mai Lạc bị nắm tay như đứa trẻ làm chuyện xấu, ngoan ngoãn nằm xuống. Lại bị anh dịu dàng ôm vào ngực, như ôm món đồ chơi mình yêu thích nhất, “Lạc Lạc của anh, cuối cùng em cũng trở lại rồi.” Lời nói như mơ ngủ, lại hoàn toàn gõ cửa trái tim Mai Lạc.
Cô nghiêng đầu dán lên vòm ngực vững chắc của anh, lắng nghe nhịp đấp trái tim anh, tất cả đều trở nên thật yên bình.
Giờ phút này cuộc sông yên ổn, năm tháng tĩnh lặng tươi đẹp.
Tuy cô vẫn chưa biết hạnh phúc là gì, nhưng chỉ cần ở bên anh, cô sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc khó hiểu.
Mãi mãi không có thuốc giải, em vĩnh viễn không có cách nào chống lại tín hiệu độc đáo của anh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Buổi sáng Cố Tử Thanh vừa tỉnh dậy, đã thấy Mai Lạc mang vẻ mặt tội nghiệp nhìn anh.
“Tử Thanh, em có thể theo đuổi anh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tu-thanh-ngoanh-lai-ngan-doa-mai-roi-canh-rung-xuong/68066/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.