Edit: Thố Lạt (Cỏ Chymte)
Không nhớ rõ mình đã vào nhà như thế nào, tùy ý thu dọn một chút, Mai Lạc đi vào phòng tắm, không nhịn được, đứng trước gương, nhìn kĩ cô gái đang đứng đối diện mình. Nếu còn thêm chút hồn nhiên chân chất, nếu còn thêm chút ngây thơ không biết gì, nếu còn thêm dũng khí và sức sống vô tận, mà không phải sự mỏi mệt và yếu đuối như bây giờ, có lẽ cô vẫn là Mai Lạc trước đây.
Nhưng mà ngây thơ luôn cần tiền, cô đã sớm không còn tư cách này rồi.
Đêm khuya yên tĩnh, Mai Lạc trằn trọc khó ngủ, những kí ức cùng anh ngày trước không ngừng trở lại từng chút từng chút một, mấy năm nay chính những hồi ức này đã luôn chống đỡ, giúp cô không ngã xuống.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~.
“Bạn học Cố, chào cậu, nghe nói điểm toán của cậu luôn đạt mức tối đa, cậu có thể dạy mình không?”
“Bạn học Cố, bài này làm như thế nào?”
“Bạn học Cố, bữa trưa bạn muốn ăn gì?”
Bởi vì mới chuyển tới, nên sau khi Mai Lạc khẩn cầu, giáo viên chủ nhiệm đã sắp xếp cô gái vóc dáng nhỏ xinh này ngồi bên cạnh anh. Bởi vì chỗ ngồi của bọn họ đều được tách ra, cho nên cách hành lang, cô có thể thấy rõ sườn mặt anh tuấn của anh.
Mai Lạc bắt đầu chiến thuật quấn quýt làm phiền, hỏi câu hỏi của cô. Bởi vì môn toán của cô thực sự kém đến nát bét. Mỗi lần cô ôm đầy niềm mong chờ hỏi câu hỏi đều bị Cố Tử Thanh trừng mắt lại, hoặc anh trực tiếp né tránh. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tu-thanh-ngoanh-lai-ngan-doa-mai-roi-canh-rung-xuong/68053/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.