Mùa đông năm nay mãi tháng 12 mới bắt đầu lạnh, vàitrận mưa đông ào ào đổ xuống khiến lòng người càng buồn nao nao. Cái rét ngấmvào da thịt, buốt thấu tim gan.
Hòa với khí trời âm u, lạnh giá, tâm trạng của Gia Ưucũng u ám như đêm đông. Từ sau khi Đàm Áo quay về Hồng Kông điều trị đến giờ,cuộc sống của cô từ một thân ba chốn nay về một thânhai chốn. Cô cứ quanh quẩn từ Tạp chí đến nhà mình, nhà mình đến tạp chí. Hàngngày, trừ lúc đi làm còn lại cô luôn nhốt mình trong phòng, bật máy tính, nghenhạc. Nhiều khi cô không làm gì, cứ bật máy lên nhìn chằm chằm vào màn hình.
Tiểu Đóa vô cùng lo lắng trước tình trạng này của GiaƯu. Đóa kéo Gia Ưu đi xem bộ phim bi kịch và rồi đến lúc hết phim người khócrưng rức lại là Đóa, chứ Ưu không nhỏ một giọtnước mắt.
Tiểu Đóa nói, nước mắt là bước đầu tiên để điều trịtâm lý cho bản thân, còn Gia Ưu bây giờ là đang tự hủyhoại mình.
Gia Ưu thấy mình chẳng cầnphải điều trị gì hết. Chỉ có điều côkhông khóc nổi thôi. Nếu nói cô bị bệnh thì đócũngchỉ là bệnh khô da, thiếu nước,uống quá nhiều coca nóng. Cứđến mùa đông da cô lại khôđến lạ, bôi bao nhiêu kem dưỡngda cũngkhông ăn thua. Ngày nào cũng phải uống coca nóng.Cứ phảirót cốc 500ml một lúc, uống hết cốc này sang cốc khác. Không uống cũng phải đểsẵn một cốc ở bên cạnh, nếu không không tập trung làm việc được, cơ thể sẽ runsuốt.
Nói chuyện này với bác sĩ Lã bị đòi trả thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-troi-gap-dat/3009797/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.