Thoáng cái đã đến tháng tám, trời nóng bức, nhiệt độcao bao trùm toàn thành phố. Gia Ưu xách túi có vài chai nước suối và hai hộpkem đi từ trong cửa hàng 24 giờ bước ra, lóa mắt vì ánh sáng chói chang. Cô mặcáo phông màu trắng, quần bò, chân đi đôi dép lê hiệu Havana, tóc quấn gọn caobằng chiếc bút chì.
Cô sải bước băng qua đường, đi về phía khu nhà chungcư, chào một cô đang phơi chăn ngoài sân. Sau đó chui vào một căn phòng nhỏ tíở phía Bắc.
Đóng cửa vào, ánh sáng rực rỡ bên ngoài bị ngăn lại.Cô đặt nước lên trên bàn, lấy một hộp kem cho mình, hộp còn lại đẩy về phíangười đàn ông đang quỳ bên ô cửa sổ bé tẹo: “Tôi kiểm tra rồi, xe đã đi cáchđây nửa tiếng, bên trong không có động tĩnh gì. Nghỉ chút đi, ăn cái này vào”.
Đàm Áo không làm khách giơ tay ra nhận luôn, căn nhàthuê tạm này không có điều hòa, chiếc quạt con cóc đang chạy ì ạch. Nhìn quabiết ngay là đồ cổ lỗ sĩ, có từ lâu lắm rồi. Thời tiết này cái quạt ấy gần nhưkhông có tác dụng, ngồi chưa được tiếng đã thấy nóng nực chẳng khác gì đang ởtrong lò nướng. Cả người toát mồ hôi, chảy ròng ròng.
Mở nắp hộp kem ra, xúc từng thìa nhỏ cho tọt vào trongmiệng thấy sảng khoái hẳn. Đàm Áo ngoẹo đầu nhìn Gia Ưu đang lên mạng: “Này,chúng ta cứ ngồi theo dõi ở đây liệu có bắt được thỏ không nhỉ?”.
“Được chứ, miễn là phải kiên nhẫn”. Cô nói ít nhưnghiểu nhiều, tập trung đầu óc vào chiếc máy tính xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-troi-gap-dat/3009785/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.