Chúng tôi nhận lời hẹn của đối tác về bữa tiệc tối tại khách sạn tráng lệ bậc nhất thủ đô Bangkok ngay trong ngày. Sửa soạn một hồi trong phòng khách sạn, tôi mặc lên người chiếc váy xanh lam mua tối qua, khuôn mặt trang điểm nhẹ. Quãng thời gian ở cùng con Giang tôi học hỏi được nhiều từ nó. Tôi đã hiểu việc trang điểm quan trọng với phụ nữ đến thế nào. Làm đẹp không chỉ cho bản thân mình mà còn cho những người xung quanh, thế nên tôi điệu đà hơn.
Ngắm bản thân mình trong gương, tôi khẽ mỉm cười, hất mái tóc buông xõa mềm mại ra phía sau khoe khéo đôi vai trần mảnh mai. Thực ra chiếc váy này có hai kiểu mặc, tối qua mặc thử trước mặt Dương tôi không kéo trễ vai, lúc này tôi cảm thấy nên kéo vai xuống một chút, dẫu sao buổi tiệc tiếp đón tối nay mang tính chất xã giao hơn là công sở. Đẹp hơn một chút sẽ tự tin hơn một chút. Nhìn đi nhìn lại cũng vẫn kín đáo chứ không phải hở hang gì cả. Hơn nữa được nói chuyện vỗ về mẹ qua chiếc smartphone mới cóng mà tôi hớn hở ra mặt.
Mẹ tôi đã quen với bệnh viện, quen với các cô y tá, lại không cảm thấy xa cách tôi nên ăn ngon ngủ tốt hơn hẳn. Chỉ hai ngày nữa thôi là mẹ tôi sẽ được làm sinh thiết xác định khối u trong não, bác sĩ bên ấy cũng chẩn đoán sớm u lành nên tôi càng cảm thấy nhẹ lòng. Những gì cần chuẩn bị cho buổi tối nay tôi cũng đã cảm thấy ổn. Từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-trai-tim-dan-loi/3387383/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.