17
Phó Chí Hành thành công gửi tôi đến bên Phó Ngạn.
Lý do hơi thái quá——
Tôi nói tôi muốn bắt đầu sự nghiệp ở công ty nên để đào tạo tôi, Phó Chí Hành gửi tôi tới chỗ Phó Ngạn để làm trợ lý riêng cho hắn.
Nhưng vào ngày đầu tiên đi làm, tôi đã gặp phải người mà tôi không muốn gặp nhất.
Giang Chi
Cô ta bước đến trước mặt tôi và cẩn thận đánh giá tôi.
Đôi mắt cô ta đầy khinh thường và chế giễu.
Đúng vậy, trong mắt cô ấy, tôi chỉ là thế thân mang gương mặt của cô ta thôi.
"Nói đi."
Giang Chi khoanh tay trước ngực, khinh thường hỏi:
"Có Phó Chỉ Hành còn chưa đủ, hiện tại lại tới đây bám Phó Ngạn, rốt cuộc cô muốn cái gì?"
Tôi bận sắp xếp lịch trình ngày hôm nay của Phó Ngạn nên không thèm đếm xỉa đến cô ta.
Giang Chi ở bên cạnh không ngừng hỏi: “Cô muốn thế nào?"
"Cô muốn gì?"
Cô ta giống như một con vẹt chỉ biết nhại lại lời người khác vậy.
Hết kiên nhẫn, tôi túm lấy cổ áo cô ta và ném ả sang một bên.
“Tôi muốn cô đấy, thưa cô.”
Giang Chi im lặng hai giây, lấy điện thoại ra: "Ai da, cô đánh tôi..."
Không, cô ta có bị gì đâu?
Tôi giật lấy điện thoại và tắt nó đi,
“Không biết xấu hổ là gì sao?”
Giang Chi nhún vai.
"Nói cho tôi biết, chính xác thì cô muốn tiếp cận A Ngạn vì điều gì?"
"Cần tiền?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xuyen-vao-truyen-tong-tai/3327194/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.