Từng cánh hoa màu vàng ở trên cây rơi xuống, đậu trên tóc cùng đồng phục của cả ba. Ánh mặt trời phản chiếu xuống con suối, làm nó trở nên lấp lánh. 
Vô Khuê nói: 
- Hai cậu nhìn kìa, phong cảnh thật đẹp. 
Lam Nguyệt nói: 
- Ừm. Cô phát hiện, trên tóc của Vô Khuê có cánh hoa liền nhặt hộ. 
Vô Khuê nói: 
- Cậu làm gì vậy?. Vô Khuê giật mình, khi Lam Nguyệt bỗng dưng sờ lên tóc cô. 
Lam Nguyệt nói: 
- Tớ chỉ nhặt hộ cánh hoa, dính trên tóc cậu thôi. 
Song Tư chỉ nhìn cặp kia rồi nói: 
- Tớ về trước, hai cậu cứ ở đó chơi. Mấy ngày này, nhà Nhan Tư có việc nên Song Tư rất nhớ Nhan Tư. 
Lam Nguyệt nói: 
- Cậu về trước đi, bọn tớ ở đây một lát rồi về sau. 
Song Tư nói: 
- Ừm. 
Lam Nguyệt cùng Vô Khuê ngồi một lúc rồi ra về, không quên dập củi lửa lúc nãy vừa nướng cá. 
Thi tốt nghiệp chia làm 3 đợt: Đợt 1, Lam Nguyệt cùng Vô Khuê đã thi xong, trước mắt cả hai còn hai đợt thi nữa thì ra trường. 
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, cả ba đã thi xong hết các môn. Cô chủ nhiệm thông báo, một ngày nữa sẽ có điểm của các môn. 
Vô Khuê nói: 
- Thật hồi hộp, mới đó mà mai đã có điểm rồi. 
Song Tư nói: 
- Tớ cũng thế, không khác gì cậu. 
Lam Nguyệt ngồi sắp xếp sách, rồi cho vào túi trữ đồ. 
Vô Khuê nói: 
- Lam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-xuyen-khong-vao-noi-tu-tien/3593738/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.