Triệu Kiến Đan tò mò lại cẩn thận mà sờ sờ cái bụng nhỏ bằng phẳng của thím.
Trong bụng thím có một tiểu bảo bảo, phải đợi vài tháng bé mới ra. Trong một chỗ nhỏ như vầy, bé lại đang chậm rãi trưởng thành ở đó, thật thần kỳ nha.
Mắt Triệu Kiến Đan sáng lấp lánh, sờ tới sờ lui, Triệu Kiến Quân đứng bên cạnh duỗi dài cổ nhìn, nhìn cậu nhóc như thế kia, rõ ràng là muốn sờ sờ, nhưng mà lại không dám duỗi tay.
Giang Cảnh Du kéo tay cậu bé đặt lên bụng, cậu bé cẩn thận chạm chạm: "Thím có khó chịu không?"
Giang Cảnh Du: "Không khó chịu."
Cúi đầu nhìn nhìn bụng nhỏ, đến giờ chính Giang Cảnh Du còn có chút cảm giác không chân thật nghĩ: Đã có bầu rồi à?
Vốn dĩ kế hoạch chính là để cuối năm lại nói, giờ lại đã tới rồi.
Kinh hỉ bé nhỏ ngoài ý muốn.
Triệu Kiến Quân cảm thụ một chút, cẩn thận thu hồi tay, ánh mắt nhìn bụng cô có chút kính sợ: "Thím có muốn ăn cái gì không?"
Nhìn kiểu biểu cảm kia, ấy là muốn biết cô muốn ăn gì, hơn nữa còn là muốn chuẩn bị cho cô ăn, một mảnh tâm ý của bé.
Giang Cảnh Du nghĩ nghĩ: "Thím muốn ăn quả chua."
Triệu Kiến Quân lập tức gánh vác phần trọng trách này: "Thím, để con đi hái quả bong bóng* cho thím."
*: chú ý nhá, mấy tác đặt tên mấy trái dại này ấy à, do có khi là gọi theo vùng miền ở bển nên không search ra được nha, mấy bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doi-doi-tuong-dinh-hon-voi-nu-chinh/3532095/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.