Củ cải là thứ tốt, có thể ăn sống, có thể nấu canh, còn có thể ướp thành củ cải khô, giòn ngon sướng miệng, Giang Cảnh Du trồng không ít, Diệp Hồng Tú cũng vậy. 
Ngày mai là ngày họp chợ đầu tiên, cô với mẹ không tính làm quá nhiều, cho nên chỉ thử trước chút thôi, nếu thấy tình huống không đúng, họ sẽ xách đồ về nhà tự mình ăn. 
Nhà nhiều người đến vậy, không được bao lâu là có thể ăn hết rồi. 
... 
Ngày hôm sau, bọn họ dẫn theo 3 đứa nhỏ nhà mình đi họp chợ, lúc đó không tính là sớm, nên chờ khi tới bãi lớn ngoài huyện đã là 10 giờ. 
Chợ đông lắm luôn, giống như Diệp Hồng Tú đã nói vậy, người thành phố tới nơi này tham gia họp chợ rất là đông luôn, bọn họ chỉ ngóng trông có thể mua được một vài loại hàng không cần phiếu, không cần chịu hạn chế số lượng ở chỗ này, để có được cái tết tốt. 
Tới đây sớm để chiếm vị trí bán hàng trên cơ bản đều là người những thôn gần đây, họ biết tin khá sớm, nên tốc độ phản ứng cũng nhanh. 
Chương Học Tri với Phương Minh Nguyệt đã xuất phát sớm một bước, đi tới đây cứ cảm thấy mắt nhìn chỗ nào cũng không đủ. 
Chỗ này vốn dĩ là một miếng đất trống, đằng trước cách đó không xa chính là cổng vào trong huyện thành, hiện tại chỗ này hai bên đường đều có quầy hàng, dài thật dài, từ cửa vào trong huyện đến đây, liếc mắt một cái nhìn lại, ôi phải nói là rực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doi-doi-tuong-dinh-hon-voi-nu-chinh/3442082/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.