5.
Xe tiếp tục chạy đến công ty, lòng tôi như tro tàn, trong đầu óc của tôi vẫn còn văng vẳng lời của cậu tài xế, tính sát thương quá lớn, tính tổn thương quá mạnh.
Tôi cảm thấy tôi tiêu rồi.
Đời này không dám ngẩng cao đầu làm người nữa.
Dù tôi cũng giống như mấy đồng nghiệp nữ trong công ty thèm muốn khuôn mặt như ngọc của anh ta nhưng tôi không ngờ mình lại có thể làm ra loại chuyện lưu manh như vậy.
Công ty vẫn bận rộn, dưới bầu không khí căng thẳng này, tôi thấy chết không sờn mà gõ cửa văn phòng Sở Thời Trăn.
Sau khi gõ ba cái, không có ai trả lời, một giọng nói phía sau vang lên nhắc nhở tôi: “Hạ Sơ, đừng gõ nữa, sếp Sở vừa đi họp buổi sáng, nếu có việc thì chờ anh ấy họp xong rồi lại nói.”
Tôi lập tức thở dài một hơi.
Chỉ là cơn giận này vẫn không như ý đến cùng, Sở Thời Trăn cùng với hai người bên bộ phận quản lý cung kính chậm rãi đi về phía này.
Chắc là anh ta đang dặn dò gì đó, hai người quản lý bên cạnh liên tục gật đầu phụ họa, cho đến khi ánh mắt anh ta rơi xuống người tôi.
Cuối cùng cũng đến.
Lúc này còn có thể nghe thấy tiếng lòng, tôi cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Sau đó liền thấy anh ta cho hai người quản lý lui đi, bước đến trước mặt tôi nói: “Vào đây với tôi.”
Tôi hít sâu một hơi, đi theo phía sau anh ta vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doc-duoc-suy-nghi-cua-sep/2827640/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.