9.
Tôi nhạy bén nhận ra có gì đó không đúng, hiển nhiên anh ta cũng thế, qua một lát sau, anh ta nhìn tôi.
Có phải cô chạm vào tôi, tôi mới có thể nói chuyện không?
Tôi chạm vào vai của anh ta.
Anh ta mở miệng kiểm tra: “A…” Sau đó nói: “Hình như là vậy.”
“…” Đến lượt tôi trầm mặc.
Anh ta lại nói: “Vậy tôi chạm vào cô, cũng được sao?”
Tôi nghe lời thả tay xuống, tiếp theo nhìn bàn tay lớn khô ráo ấy của Sở Thời Trăn từ từ đến gần nắm lấy cánh tay tôi, thoáng chốc tôi vô thức ngừng thở.
Vậy mà tôi lại hồi hộp!
Anh ta đưa ra kết luận: “Tôi chạm cô cũng được.”
Điện thoại nội bộ vang lên.
Sở Thời Trăn nắm lấy cánh tay tôi nhận điện thoại, là trợ lý nhắc anh ta cuộc hội nghị sắp bắt đầu.
Anh ta đáp một tiếng được, cúp điện thoại.
Trong phòng lâm vào sự trầm mặc quỷ dị.
Trước mắt cách giải quyết đã tìm được, nhưng cái cách này rất khốn nạn, Sở Thời Trăn và tôi phải giống như cặp sinh đôi kết hợp bị buộc cùng một chỗ vậy.
“Sắp họp rồi.” Sở Thời Trăn mở miệng phá vỡ sự im lặng.
“Ừ, anh muốn làm thế nào?” Tôi quyết định gắng sức phối hợp.
Sở Thời Trăn có phần miễn cưỡng liếc nhìn tôi một cái: “Đổi lại thành họp video, cô đứng ở ngoài khung hình, cạnh tôi, được chứ?”
Tôi gật đầu.
So với việc cầm tay ở trước mặt mọi người, lén lén lút lút như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doc-duoc-suy-nghi-cua-sep/2827638/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.