Thói đời ngày nay, lòng mèo không chất phác.
Hồi tưởng lại cái câu “Ta muốn ngươi nuôi ta với con của ta” của con mèo cái xám trắng hô to về phía Vệ tiểu thư trên bậc thang kia, Lâm Lan cảm thấy nếu đây không phải là một con mèo mà là một con người thì có thể phát sinh thượng cẳng chân hạ cẳng tay ngay tại chỗ.
Nhưng mà ai bảo kêu to như thế chính là bé mèo đáng yêu chứ, thú hai chân làm vạn vật chi linh chỉ có thể bóp mũi mà nhận.
Lâm Lan che miệng, hì hì cười mang đại quân mèo của mình đi tới phòng mới.
Lưu lại cha ruột không hiểu thế nào ngốc ở đó: “Cái gì mà bà ngoại mèo? Ai? Tiểu Vệ?”
Lâm Lan cũng không phải là một người mê nhiều chuyện, mặc dù rất tò mò Vệ tiểu thư vị muội tử khó được mới nghỉ, vừa nghỉ liền ở nhà làm cá muối này về sau sẽ nuôi mèo thế nào, nhưng mà sẽ không chủ động nghe ngóng.
Mười mấy con mèo của chính cô đây đã đủ cô lăn lộn.
“Đi, cơm cũng cho ăn rồi, nệm sưởi cũng mở, giá mèo đi với đồ chơi mèo cũng đều sắp xếp xong xuôi, mấy đứa muốn ngủ hay là muốn lãng đều tự tiện đi, chị về ngủ.”
Trong phòng mới, rốt cuộc đã hầu hạ đám mèo chủ tử này xong, Lâm Lan ngáp một cái, khoát tay về phía chúng nó rồi liền xoay người rời đi.
Tiếng ngáy của một hai con mèo là hưởng thụ, còn 17 tầng hòa tấu tối qua kia thì không phải, cô phải nhanh về ngủ bù.
Cũng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-co-the-noi-chuyen-voi-meo/1801334/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.