Edit: Mạn Già La
Sự thật chứng minh, miệng nam nhân đều là gạt người.
Tống Diễm tận tâm tận lực dùng tay giải quyết giúp Bạch Liên, nhưng hắn vẫn không hề buông tha cho cậu.
“Bạch Liên anh là cún, anh nói chuyện không giữ lời…” Tống Diễm mềm như bông ghé vào trên giường khóc chít chít lên án.
“Tôi chỉ đồng ý để em dùng tay, nhưng chưa nói sẽ tha cho em mà.” Bạch Liên cười tủm tỉm, giữa mặt mày tất cả đều là thỏa mãn.
Tống Diễm bĩu môi, không muốn để ý tới Bạch Liên. Nếu bây giờ cậu còn sức, khẳng định đã bóp chết Bạch Liên rồi.
Mới là lạ!
Cậu nào dám.
Bạch Liên xoa xoa tóc Tống Diễm, hỏi: “Đói bụng không?”
Tống Diễm ngoan ngoãn gật đầu.
Làm vận động lâu như thế, có thể không đói bụng chắc.
“Vậy em chờ chút, tôi đi mua đồ ăn cho em.” Sau khi Bạch Liên nói xong liền rời đi.
Trong phòng, Tống Diễm ngốc ngốc nhìn trần nhà xuất thần.
Cậu đem tất cả mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này loát lại một lần, nhưng vẫn nghĩ không ra đến tột cùng là chỗ nào xảy ra vấn đề.
Bực bội vò tóc, thẳng đến khi mái tóc mềm mại bị cậu vò thành ổ gà mới dừng lại.
Đột nhiên một ý nghĩ xuất hiện trong đầu Tống Diễm:
Chẳng lẽ, Bạch Liên thích cậu hả?
Chắc thế rồi. Bằng không làm sao anh ta lại làm cái chuyện đó với cậu cơ chứ? Còn tự mình đến nhìn cậu!
Nghĩ như thế đáy lòng cậu có chút vui vẻ.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, lại cảm thấy không có khả năng. Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-bi-giao-ba-theo-doi/248190/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.