Edit: Mạn Già La
“Tôi… Tôi không đùa anh…” Tống Diễm cố gắng ngụy biện.
Bạch Liên lạnh lùng nhìn cậu: “Không phải cậu còn cùng người ta đánh đố sao?”
“Tiếp cận tôi, sau đó thì sao?”
Tống Diễm bị hắn nhìn mà co rúm lại, thầm nghĩ không tốt. Nếu mà thật sự để Bạch Liên biết được nội dung đánh cược thì chắc chắn cậu sẽ chết rất thảm.
Nhớ trước đây cậu nói dõng dạc vô cùng: Trong vòng ba tháng sẽ có được Bạch Liên đoá hoa cao lãnh của cấp ba Tuyên Thành này, sau đó dứt khoát đá hắn.
Không sai! Cậu chính là muốn đùa bỡn hắn!
Ha hả, kết quả hiện tại…
Cậu không bắt được Bạch Liên, ngược lại Bạch Liên bắt được cậu. Mông hiện tại còn đau đây này!
Trong đầu chợt lóe sáng, cậu cụp mắt làm bộ ngượng ngùng: “Bạch Liên, em thích anh đã lâu.”
“Cho nên?” Bạch Liên không dao động.
Tống Diễm cắn môi: “Nội dung đánh cược của em và bọn họ là có thể ở trong vòng ba tháng theo đuổi được anh không…”
Bạch Liên nhướng mày: “Không phải cậu nói đến chết cũng không muốn nhìn thấy tôi à? Xe cũng không cần?” Đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng miêu tả khuôn mặt của Tống Diễm.
“Ba tháng còn chưa tới mà, không muốn theo đuổi nữa?”
Sắc mặt Tống Diễm cứng đờ, cậu không hiểu ý trong lời này của Bạch Liên lắm, chỉ ngơ ngác nhìn hắn.
“Đây là cái cậu gọi là thích?”
Lòng bàn tay Bạch Liên vuốt ve cổ Tống Diễm, một chút lại một chút, sức lực dần dần tăng hơn.
“Không không không, em theo! Em theo!” Tống Diễm cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-bi-giao-ba-theo-doi/248189/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.