5.
Tôi mãi mãi nhớ rõ ngày tôi gặp Kỳ Vọng là ngày 6 tháng 5, là ngày mà mẹ tôi kết hôn.
Để trốn thoát khỏi buổi tự học buổi tối ngày hôm đó, tôi đặc biệt còn tham gia cuộc thi ca hát của trường chúng tôi, tôi lấy cớ là diễn tập cho buổi diễn để trốn đi dưới mí mắt của giáo viên chủ nhiệm.
Nhưng sau khi thay đồng phục diễn tập, tôi không tới sân thể dục mà đi thẳng đến một góc khuất trong trường, định trèo qua tường để trốn ra ngoài.
Tôi muốn hỏi bà ấy, tại sao lại vô tình như vậy, cứ khăng khăng mà chọn tổ chức hôn lễ với người đàn ông khác trong khi ba tôi vẫn còn đang hôn mê trong viện.
Trường trung học của tôi có lịch sử lâu đời, một nửa tòa nhà vẫn là được xây từ thế kỷ trước, tường tương đối thấp, trèo qua tường ra ngoài cũng không khó lắm.
Nhẹ nhàng đã trèo qua tường, vững vàng hạ cánh xuống đất.
Chỉ vừa mới chạm chân xuống đất đã chìm vào trong bóng tối, vừa ngẩng đầu nhìn lại, một thân ảnh cao lớn chặn lại ánh sáng chiếu rọi, con ngươi đen nhánh nhìn về phía tôi.
Bên ngoài bức tường là một con hẻm hẻo lánh, xung quanh là những tòa nhà đổ nát, không một bóng người, ban đêm yên tĩnh đến đáng sợ.
Đột nhiên đụng phải một người đàn ông cao lớn, sắc mặt bất thiện nên khó tránh khỏi trong lòng hơi hoảng sợ, hai tay giấu sau lưng nắm chặt thành quyền, trong đầu bắt đầu diễn tập cho lối thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-lai-den/3415147/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.